Trước đây, trong núi có một con báo nhỏ đáng yêu, lông đen chân trắng.
Nó tự đặt cho mình một cái tên đẹp trai chút, gọi là Huyền.
Huyền của Huyền Vũ*.
*Chòm sao Huyền Vũ (tên gọi chung của bảy ngôi sao phương Bắc trong Nhị thập bát tú),thần Huyền Vũ (thần Phương Bắc mà đạo giáo thờ).
Hắn cùng một con hồ ly lông đỏ kết bạn tu hành, hai tên tiểu thụ khuê mật, trừ song tu không thể làm, những điều khác cái gì cũng có thể, mỗi ngày đều vui vẻ đến bay lên trời.
Sau đó có một ngày, tiểu hồ ly dùng mị thuật câu được một đại nhân vật, bị kiệu hoa đỏ rước về nhà, chỉ để lại trong núi một con báo nhỏ cô đơn.
A Huyền rất tịch mịch, hắn cho tới bây giờ đều chưa từng tịch mịch như vậy.
Hắn uống nước, mặt hồ liền phản chiếu một bóng dáng cô đơn. Hắn xướng ca, trong sơn cốc liền quanh quẩn một miếng mèo kêu cô độc.
Chim sẻ lắm mồm trên ngọn cây đứng xếp hàng cười nhạo hắn, từng hồi từng hồi cất cao giọng hát: tiểu hồ ly đỏ chạy theo người ta rồi, tiểu hồ ly đỏ không muốn ngươi nữa rồi!
A Huyền trèo lên cây ngay tắp tự, nhe răng trợn mắt hù chạy đám chim sẻ kia, sau đó liền đặt mông ngồi vắt vẻo trên thân cây, u oán bi thương than thở – nước chẳng còn ngọt, cỏ chẳng còn xanh, cá chẳng còn tươi, bắt bướm chẳng còn thú vị, bắt sâu cũng chẳng còn thú vị, đến bắt chuột cũng chẳng còn thú vị…
Hắn thật là tịch mịch, cho tới bây giờ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-song-truc/1809016/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.