Từ đường Lục gia tọa lạc trong nội viện, ngoài cửa là mảnh sân vườn rộng rãi, dưới gốc cây hòe cổ trăm năm, rêu xanh bao phủ trên gốc rễ chằng chịt đan xen dưới lòng đất, cành lá sum suê tươi tốt vươn đến nơi cao nhất, tạo thành một cái ô khổng lồ.
Linh khí thanh khiết ở trúc đình, phú khí ở từ đường.
Trong cơn mưa phùn mờ mịt, đường đá xanh bị nhiễm nước mưa, trơn trượt khó di chuyển. Lục Hoàn Thành sợ Yến Sâm bụng lớn khó đi, một đường ôm hắn đến nơi này. Ven đường không ít hạ nhân nhìn thấy, che miệng nói nhỏ. Yến Sâm vô cùng ngượng ngùng, ô giấy dầu trong tay hạ xuống cực thấp, che đi mặt mũi chính mình.
Chờ tới khi tiến vào từ đường, Lục Hoàn Thành mới thả hắn xuống, dặn dò: “Ta đi một lát rồi trở lại, ngươi ở đây chờ ta, đừng chạy lung tung.”
Nói xong hôn hắn một cái, quay đầu rời khỏi.
Hôm nay là một ngày mưa dầm, từ đường chưa đốt đèn cầy, xung quanh tối tăm. Yến Sâm nhìn quanh phòng, thấy nhà chính bày mấy hàng bài vị, cao thấp chỉnh tề, mỗi tấm đều khắc tên tổ tiên Lục gia, từ trái qua phải sắp xếp theo theo thứ tự. Bài vị làm từ gỗ đàn hương, vì niên đại không giống nhau, màu gỗ cũng khác biệt.
Hắn đi về phía trước vài bước, tỉ mỉ đọc từng cái tên, phát hiện mình nhận ra không ít.
Yến Sâm mặc dù hóa ra nhân thân muộn, nhưng tụ linh từ rất lâu rồi, kí ức đầu tiên chính là từ đời Thái tổ (bề trên nhất, đời cao nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-song-truc/1808959/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.