Ngày hôm nay Yến Sâm chịu hai lần kinh hãi, bụng thì đau, lòng thì sợ, luôn cảm thấy sau này sẽ xảy ra chuyện, cửa cũng không dám bước ra, lẻ loi vùi mình trong đệm giường, ngồi sát tường ôm bụng co ro một chỗ, hy vọng Lục Hoàn Thành có thể trở về sớm hơn một chút.
Lại lo lắng Lục Hoàn Thành trở về, tin là thật rồi liền dẫn hắn đi gặp mẫu thân.
Lục mẫu theo phật, sợ nhất những chuyện yêu ma, nếu nghe lời A Tú nói bóng gió, e rằng sẽ gạt lệ khóc lóc, chỉ thẳng vào mũi hắn mắng hắn là yêu nghiệt, ý đồ gieo họa cho Lục gia.
.... Yêu nghiệt.
Một từ thật quá mức chói tai.
Yến Sâm khổ sở cực kỳ, vừa e ngại vừa hoang mang, trong đầu tưởng tượng lung ta lung tung. Hắn sợ Lục Hoàn Thành không bỏ xuống được danh tiếng người con có hiếu, đối với mẫu thân nói gì nghe nấy, qua đêm nay sẽ không nể tình cảm năm xưa, đuổi hắn ra khỏi nhà, từ đây không cho bước nửa bước vào Lục trạch, ngay cả thân sinh là Duẩn Nhi cũng không chịu thừa nhận. Buổi sáng hôm sau liền rước đại kiệu tám người khiêng cưới về nhà một tiểu thư nhà họ lớn môn đăng hộ đối, dây pháo mười mấy trượng kéo dài trên đường lớn, đì đùng nổ tưng bừng. Khách mời mang theo lễ lớn, lễ nhỏ, chen lấn bên cửa phủ đến nỗi nước chảy cũng không lọt.
Buổi tối động phòng hoa chúc, vén hỉ khăn, uống giao bôi, tình chàng ý thiếp, cùng nương tử e thẹn điên loan đảo phượng, mười tháng sau sinh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-song-truc/1808950/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.