Suốt hai tháng nay, sông ngòi dâng cao do tuyết lớn mù trời. Trong thành Giang Châu, sắc tuyết mênh mang, che đi đèn đuốc của mọi nhà. Nhiệt độ giảm xuống khiến không khí lạnh càng ngày càng khiến người ta chịu không nổi, ngưng tụ thành sương lạnh buốt giá.
Cửa khách điếm đong đưa hai ngọn đèn lồng đỏ, đón khách trở về.
Một chiếc xe ngựa lọc cọc chạy thẳng vào trong sân, Lục Hoàn Thành xuống xe trước, mới quay đầu đỡ thiếu niên vẫn còn đang ở trong. Yến Sâm khom lưng xuất hiện, mũi miệng thở ra một làn hơi lạnh, cũng không vịn lấy tay Lục Hoàn Thành, tự mình đỡ thành xe, nhẹ nhàng nhảy xuống.
Lục Hoàn Thành căng thẳng muốn chết: “Ngươi cẩn thận một chút, chớ động thai khí.”
Yến Sâm cười nói: “Ngươi bọc ta thành dáng vẻ này, cứ coi như ta nhảy từ lầu hai xuống, sau đó còn lăn ba vòng, cũng không sợ bụng bị thương.”
Hắn trời sinh không sợ lạnh, lúc này lại bị bọc thành con hồ ly lông trắng, quanh cổ quấn cổ lông xù, trên vai khoác áo lông phải đến gần bốn cân, nói dễ nghe là lớp bảo vệ mềm mại cho cơ thể, nói khó nghe chút, chính là lớp mai rùa cứng chống va đập.
Hai người đi vào tiểu viện của khách điếm đầy u tĩnh, trong phòng đốt lò sưởi, ấm áp như mùa xuân.
Yến Sâm sợ nóng, liền cởi áo khoác, đặt ở bên giường. Lục Hoàn Thành lập tức ôm lấy hắn từ đằng sau, xoa hai tay cho nóng mới dò vào vạt áo, từng chút từng chút mò mẫm vào trong, cuối cùng cũng mò tới bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-song-truc-2/185302/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.