Yến Sâm bỗng nhiên hít vào một hơi thật sâu, lúc thở ra, nước mắt ấm áp đã chảy đầy trên mặt.
Hắn nhìn xuống giữa hai chân, hài tử mới sinh, không nhịn được run rẩy kịch liệt.
Trong nháy mắt rơi xuống nền đất, Duẩn Nhi liền lớn giọng cất tiếng khóc. Thân thể yếu ớt ẩn chứa sinh mệnh tràn trề, từng tiếng kêu gào to rõ, rung động tim gan Yến Sâm. Nó rất hoạt bát, hai mắt còn chưa mở ra, đã phấn chấn quơ hai nắm đấm nhỏ nhắn trắng nõn, lúc cọ vào bắp đùi Yến Sâm, làn da non mềm là thế, khiến người khác yêu thương là thế.
Là một bé trai.
Một bé trai khỏe mạnh.
Da dẻ hồng hào, phủ một tầng sáp trắng*, vì sinh giữa bùn lầy cùng máu huyết lạnh lẽo, thân thể bị nhuộm thành một cục đỏ hỏn, thoạt nhìn có chút nhem nhuốc. Một cái cuống rốn to bằng ngón tay trên bụng, nối đến bên trong cơ thể Yến Sâm.
Nó nằm trong vũng nước, mưa to lại không vì nó mà ngớt đi, vô tình tưới đẫm thân thể nho nhỏ, trút vào cái miệng đang khóc òa, hại nó sặc nước.
Yến Sâm nhìn Duẩn Nhi không ai giúp đỡ, ngực không thôi chua xót.
Không nên như vậy.
Nên có một cây kéo nóng, một khối khăn sạch, một chậu nước trong, một tấm tã lót ấm áp bao bọc…một ngôi nhà cái gì cũng không thiếu, thỏa đáng chiếu cố hài tử của hắn.
Mấy thứ này, trước kia Duẩn Nhi cũng từng có.
Trong tủ quần áo ở Ngẫu Hoa tiểu uyển đựng mười mấy món đồ lót, hơn mười đôi tất nhỏ, được phơi nắng thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-song-truc-2/1494772/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.