Yến Sâm bám vào đệm chăn, cật lực kìm nén, hoảng loạn khóc lóc: “Không được, không được!.....Hoàn Thành, không được..... Cầu xin ngươi, cầu xin ngươi......”
Ngữ điệu hắn cao vút bất thường, Lục Hoàn Thành lập tức dừng hầu hạ, rút ngón tay ra, xốc lên đệm chăn đến xem hắn, một bên động viên, một bên hỏi hắn làm sao vậy.
Ai ngờ Yến Sâm thở hổn hển, nước mắt mông lung nói: “Ngươi, ngươi còn chưa đi vào...... Ta không thể bắn...... Ngươi mau mau, mau mau......”
Lục Hoàn Thành không nghĩ tới hắn còn đang khúc mắc cái này, trong lòng ấm áp vô cùng, vội vã an ủi: “Chớ vội, lập tức sẽ xong.”
Yến Sâm lúc này đã không thể giống như trước đây nằm ngửa hoặc quỳ sấp xuống, chỉ có thể nằm nghiêng. Lục Hoàn Thành liền nằm ở phía sau hắn, một tay luồn vào bên đùi hắn, nâng một chân lên, lộ ra miệng huyệt nhỏ hẹp, một tay đỡ lấy dương căn nhét vào trong, chậm rãi đâm vào. Hành lang thít chặt không ngừng co bóp, mỗi lúc lại nuốt một tấc, nhục bích sít sao bao lấy trụ thân, tham lam cắn nuốt, không chịu hé ra một khe hở.
Quá trình này vốn nên có chút gian nan, nhưng trước đó Yến Sâm chỉ cách cao trào một bước, khoái cảm gom đến cao nhất, ngay cả lúc vách ruột bị mở ra cũng không cảm thấy khó chịu, trái lại thoải mái đến chất ngất.
Mi tâm hắn chau lại, hô ấp dồn dập, nhắm mắt lại cảm nhận Lục Hoàn Thành từng chút từng chút lấp kín thân thể trống vắng. Cả gốc rễ đi vào, hai bên giao hòa làm một, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-song-truc-2/1494754/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.