Đứng trên mũi tàu, ngắm cảnh trời biển khi tàu vào Vịnh Bắc Bộ, dưới ánh nắng ban mai, nhìn đàn cá heo nhảy múa theo tàu như chào đón Thịnh chở về quê hương sau hơn mười năm xa cách anh thấy thời gian trôi qua nhanh. Mới ngày nào rời quê hương dự định đi một vài năm để phát triển kinh tế và hỗ trợ xuất khẩu của Đại Việt vậy mà mọi thứ cứ cuốn anh đi, hơn mười năm mới trở về quê hương. Hàng hóa Đại Việt bây giờ không chỉ ngập tràn ở Châu Âu mà còn được bán ở Châu Mỹ đời sống người dân Đại Việt tăng lên nhiều, các cơ sở y tế công cộng đã mọc lên với chất lượng chăm sóc khám chữa bệnh tăng lên rất nhiều, những bệnh như đau ruột thừa, hoặc nội khoa đã được chữa trị tốt hơn do áp dụng phẫu thuật theo y học Tây Phương dân số Đại Việt đã tăng lên đến mười triệu dân.
Khi tàu vào bến cảng Ninh Hải ( Hải Phòng ) thì anh thấy dưới bến rất đông người chờ đón. Bước xuống tàu Quang Bàn, Mẫu Hậu và các quan chức ra chào đón theo nghi lễ của bậc quân Vương. Đã mười năm Quang Bàn đã trở lên chững chặc, già dặn hơn rất nhiều, Mẫu Hậu thì đã già đi mái tóc đã điểm sương anh thấy mình có lỗi vì đã bỏ đi quá lâu như vậy, Mẫu Hậu thì cứ nhìn anh và xuýt xoa anh đã già hơn và dặn anh đợt này về phải cố gắng có con để nỗi dõi và Mẫu Hậu còn được bế cháu. Sau khi chào hỏi, mọi người lên tàu hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-son-canh-thinh-trieu-dai-moi/1120394/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.