Quân và dân trong thành Gia Định khi biết đã bị vây bốn phía thì nhốn nháo như kiến bò trong chảo nóng khi biết quân Tây Sơn sắp công thành. Hội thương gia người Hoa ở Chợ Lớn vội vàng cho cất giấu tài sản và kiếm đường bỏ trốn, trong thâm tâm họ chưa quên vụ Tây Sơn đốt phá ở Cù Lao Phố Biên Hòa và Mỹ Tho hơn mười năm trước. Nguyễn Ánh lúc này ngoài miệng thì nói cứng để yên lòng ba quân, trong bụng cũng rất lo lắng, Y biết lần này khó lòng trốn thoát khi bị vây chặt bốn phía. Lúc này đột nhiên có sứ giả Tây quân Sơn đến, Nguyễn Ánh cho vào gặp sứ giả nỏi.
-Hoàng thượng muốn gặp ngài để nói chuyện ở ngoài thành Gia Định.
Nguyễn Ánh cười.
-Về bảo Cảnh Thịnh muốn bắt ta thì đến đây mà bắt, cần gì phải làm trò trẻ con thế lừa ta ra ngoài để bắt à đừng mơ. Bảo hắn có giỏi thì tới đây cùng ta tử chiến một trận, ta thà làm ngọc nát còn hơn ngói lành.
Sứ giả nghiêm mặt nói.
-Nếu Hoàng thượng muốn thì giờ hơn mười vạn quân Tây Sơn đã tấn công thành rồi cần gì phải mất thời gian gặp ngài để nói chuyện nữa. Hoàng Thượng mở lòng hiếu sinh muốn đàm phán để ngươi có thể toàn mạng mà ngươi lại lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Nguyễn Ánh cảm thấy có thể đây là cơ hội nên nói.
-Vậy ta hẹn Cảnh Thịnh ba ngày nữa gặp nhau dưới chân thành Gia Định.
Ba ngày sau Nguyễn Ánh cùng một số cấm vệ quân ra khỏi thành, thấy có sứ giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-son-canh-thinh-trieu-dai-moi/1120332/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.