Thành An Giang là thành xây bằng gạch ở giữa có chèn đất để chống đạn pháo. bốn ngả đều có chỗ lõm vào ở giữa, mà ngoài bao thân, thành cửa cong ra, hình như đầu ngọc khuê. Bốn góc thành có góc nhọn thò ra như hình con rùa, lại như dáng hoa mai mỗi cạnh khoảng 600 m, chu vi toàn thành là 2.400 m.. Trong thành, có hai con đường dọc, ba con đường ngang, có các công thự như: hành cung, nhà thừa ty, kho lương, trại lính... Lúc này Lê Văn Duyệt hội quân cùng Mạc Thiên Tứ có khoảng bốn vạn quân trú ở trong thành, quân Nuyễn trang bị một vạn súng trường mosin còn lại là súng hỏa mai Giao Chỉ, mười khẩu pháo nạp hậu và ba mươi khẩu thần công kiểu cũ . Các tướng đang tụ tập ở hành cung bàn kế chống địch, quan sát bản đồ bố phòng Lê Văn Duyệt nói với các tướng thủ thành.
-Quân Tây Sơn có pháo hỏa lực rất mạnh bắn xa hơn phảo chúng ta, chúng ta kéo phảo lùi về phía sau chỉ để một số khẩu để che mắt địch. Khi chúng xung phong mới kéo pháo ra, nếu đọ pháo với địch thì tổn thất rất lớn. Ta đã cho đắp các ủng thành bằng đất để chống đạn pháo bắn phá cổng thành.
Mạc Thiên Tứ nói.
-Thông thường để tấn công thành quân tấn công phải có quân lực gấp từ ba lần trở lên, quân địch chỉ có năm vạn cũng không vượt trội so với quân ta, nếu tấn công dựa vào thành cao hào sâu thì quân địch bất lợi, việc gì tướng quân phải e sợ như vậy. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-son-canh-thinh-trieu-dai-moi/1120329/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.