Chương trước
Chương sau
Đang bàn bạc cùng các tướng lĩnh, đột nhiên sĩ quan phụ trách canh phòng chạy vào báo đã phát hiện Hạm đội Tây Sơn ở khoảng cách gần 15 km. Thắng vội ra lệnh triển khai đội hình với năm chiếc Quy giáp thuyền dàn hàng ngang ở cửa sông Cần giờ với ý định để thành hàng rào che chắn cho các thuyền kiểu frigate phía sau.
Khi còn cách Vũng tàu 10km, qua kính viễn vọng Đô đốc Võ Văn Dũng quan sát thấy hạm đội của thủy quân nhà Nguyễn đang triển khai đội hình ở cửa sông Cần Giờ. Đoán được ý đồ của đối phương, Đô đốc Dũng nói với Tô Thư.
- Ngươi truyền lệnh cho tàu hộ vệ tên lửa tấn công pháo đài trên Núi Vũng Tàu, thiết giáp hạm và tàu phóng lôi dàn trận với thủy quân nhà Nguyễn ở Cần giờ để nghi binh. Ra lệnh cho tàu ngầm tấn công các thiết giáp hạm của địch.
Sau khi cờ hiệu trên đài chỉ huy truyền đi, các tàu của Tây sơn dàn trận vào vị trí chiến đấu.Qua kính viễn vọng quản cơ Thắng nhìn thấy một số tàu hơi nước đang chạy về phía Vũng Tàu với khoảng cách 8km, Thắng cười nói với các tướng lĩnh.
- Không biết tên chỉ huy hạm đội này nghĩ gì, nếu hắn cho các thiết giáp hạm tấn công pháo đài Phước Thắng còn khả dĩ, đằng này hắn cho mấy tàu nhỏ tấn công. Hắn định lập lại kiểu đánh hồi ở cảng Khâm chắc, hắn không biết rằng pháo của chúng ta cải tiến bắn xa hơn rất nhiều. Mấy chiếc tàu kia sẽ làm bia cho pháo thủ tập bắn.
— QUẢNG CÁO —

Khi Thắng vừa dứt lời, tiếng đại bác ở trên pháo đài Phước Thắng đã vang dền, những cột nước dựng lên cách các tàu hộ vệ tên lửa tầm năm trăm mét. Vũ Dương chỉ huy tàu hộ vệ tên lửa ra lệnh cho đoàn tàu chạy chậm lại và chỉnh hướng dàn tên lửa. Những quả tên lửa dài một mét hai, nặng bốn mươi kilogam đặt trên bệ phóng 4 tầng, mỗi tầng 6 quả đã khai hỏa thăm dò ở cự ly tám kilomet. Một loạt đạn bắn gần trúng vào pháo đài, làm cho các tướng bên thủy quân Nguyễn đang cười nói lập tức im bặt. Sau loạt thăm dò mười tàu đồng loạt bắn, mỗi tàu phóng hai mươi bốn quả tên lửa. Tiếng hú khủng khiếp của hai trăm quả bốn mươi tên lửa từ khoảng cách hơn sáu kilômét nghe rất rõ như tiếng kêu của con quái vật khổng lồ, qua kính viễn vọng Thắng thấy một cảnh tượng không thể quên được trong đời. Sau hàng trăm tiếng nổ rung chuyển mặt đất khói bay mù mịt, pháo đài Phước Thắng gần như đổ sụp mặc dù tường gạch xây rất dày, những mảnh xác, chân tay, nhưng khẩu pháo văng tứ tung. Sau loạt pháo đầu tiên, những hòm đạn bị bén lửa tiếp tục nổ gây ra một cảnh hoảng loạn ở pháo đài. Lính nhà Nguyễn những người còn sống sót gần như bỏ chạy toán loạn khỏi pháo đài, tai họ gần như điếc đặc vì tiếng nổ và tiếng hú của dàn tên lửa, họ sợ không còn sống sót nếu tiếp tục loạt đạn thứ hai. Nhìn cảnh đó Thắng vội vàng truyền lệnh cách tàu phía sau năm chiếc qui giáp thuyền lập tức tản ra để giảm thương vong ở mức thấp nhất và phát lệnh tấn công. Thắng không biết rằng mười chiếc tàu ngầm đã đưa năm chiếc qui giáp thuyền vào tầm ngắm qua kính tiềm vọng và đồng loạt khai hỏa. Trên đài quan sát phát tiếng báo động khẩn cấp, những người trên boong của thủy quân nhà Nguyễn thấy trong làn nước biển mười vật đen trũi lao nhanh như cá kình về phía 5 chiếc quy giáp thuyền, sau vài giây im ắng chợt một người la lên
- Ngư lôi tấn công mọi người tránh mau.
Thuyền trưởng các quy giáp thuyền vội điều khiển để tránh nhưng đã quá muộn.
— QUẢNG CÁO —
Ẩm ! Ầm ! Ầm
Sáu tiếng nổ lớn vang lên liên tục, cả năm chiếc quy giáp thuyền đều trúng ngư lôi. Vì cho rằng đối phương tập trung bắn vào phía trên boong thuyền nên thiết giáp phần trên rất dày, trong khi phần dưới mướn nước lại mỏng có 3 cm. Ngư lôi bắn trúng phần thân tàu cách mặt nước hai mươi centimet là trúng vào điểm yếu của con tàu. Lập tức tàu bị thủng một lỗ lớn và từ từ chìm xuống.Nhìn những chiếc Quy giáp thuyền là những chủ lực hạm của hải quân đắm ngay từ mới bắt đầu trận đánh Thắng lập tức cho các thuyền rút lui để dử quân Tây Sơn vào trận địa phục kích.
Võ văn Dũng cho các tàu phóng lôi tăng tốc đuổi theo theo nhưng khi đến vượt qua cửa sông Cần giờ chợt nhớ ra lời dặn của Thịnh trước lúc nên đường
- Ngươi cầm túi gấm này, khi đến cửa sông Cần giờ thì mở ra xem.
— QUẢNG CÁO —

Khi mở túi gấm Thịnh trao, bên trong có một mảnh giấy ghi dòng chữ. “Khi đánh tan thủy quân Nguyễn không được đuổi theo mà lập tức cho quân đổ bộ chiếm pháo đài ở Vũng tàu lập thủy trại. Hàng ngày cho tàu ngầm vào quấy nhiễu tấn công các chiến thuyền, bến tàu của Gia Định để phong tỏa Cảng Gia Định. Chờ phối hợp với quân bộ tiến vào không được tự ý tấn công thành Gia Định”. Dũng vội vàng cho phát lệnh cho các tàu phóng lôi rút lui.
Lại nói Cai cơ Nguyễn Văn Thắng sau khi rút chạy một lúc không thấy quân Tây Sơn đuổi theo, khi kiểm lại quân ngoài việc mất năm chiếc quy giáp thuyền còn mất mấy chiếc frigate đành rút toàn bộ quân về thành Gia Định chịu tội với Nguyễn Ánh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.