Lúc này ở Trung Đô, lấy cớ phải sản xuất gấp để cống nạp súng cho nhà Thanh các công xưởng đang hoạt động nhộn nhịp cả ngày đêm, lúc này từ Trung Đô ra đến Thăng Long đã có mười năm công xưởng sản xuất vũ khí, vì vậy việc bảo mật vũ khí là vấn đề rất khó khăn với Cẩm Y Vệ. Thịnh cho sản xuất theo kiểu dây truyền mỗi công xưởng chỉ sản xuất một số chi tiết của súng để đảm bảo an toàn. Nhờ thép tốt nên các loại súng cối 80ly, 120ly ra đời với nòng súng bền và nhẹ hơn.
Thịnh nhận thấy giá thành sản xuất súng cối và tốc độ sản xuất còn chậm nên quyết định sản xuất loại lựu đạn AT để tăng sức chiến đấu của bộ binh, đây là loại lựu đạn được dùng nhiều ở đệ nhị thế chiến kiếp trước có thể phóng lựu đạn AT từ đầu nòng súng trường 1874 cải tiến, dùng đầu đạn "chui" qua một lỗ ở giữa đáy lựu đạn. Loại này có hai lợi thế: lựu đạn có thể chế tạo to hơn, công phá mạnh hơn các loại lựu đạn thông thường nhưng lại không ảnh hưởng mấy đến khối lượng súng, không gây vướng víu cho xạ thủ. Tuy vậy phương pháp này có nhược điểm là xạ thủ phải tháo viên đạn trong súng ra để nạp liều phóng, lựu đạn. Nếu không bắn đạn lựu được, người lính không thể nạp lại đạn súng trường ngay lập tức. Ngoài ra liều phóng nhỏ cũng khiến đạn bắn không được xa và nhanh tuy nhiên với khoảng cách hơn một trăm mét ở thời đại này cũng đã là chấp nhận được.
Với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-son-canh-thinh-trieu-dai-moi/1120310/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.