Lý Tiểu San đứng nhìn mình của bảy năm trước bị người người gạt bỏ, trong đêm cô rời khỏi Lý gia, ra ngoài sống một thân một mình. Ôm cái bụng bầu, co ngày đêm làm việc không ngừng để kiếm tiền nuôi con.
Suốt tám tháng cực khổ, mặc dù bụng có lớn đến đâu đi nữa cô không nghỉ ngơi, quyết tâm nuôi lớn đứa con này. Đến ngày sinh, cô tự chuẩn bị mọi thứ, trong đêm vắng cũng tự bắt xe mà đến bệnh viện. Khi đấy chỉ có tài xế taxi làm cô thấy ấm áp, một người đàn ông xa lạ không ngừng lo lắng cho cô, dùng mọi cách chạy thật nhanh đến viện để không trễ giờ sinh.
Ở trong phòng mổ, cô nghe tiếng dao kéo trên người mình, đầu chỉ luôn tự nói con của mình sẽ không sao, sẽ chào đời một cách an toàn. Khoảng khắc con được đến với thế giới này, òa khóc thật lớn, bác sĩ đặt con lên người cô để cô cảm nhận rõ da thịt của đứa nhỏ là sao.
Lúc đấy trái tim Lý Tiểu San được sưởi ấm biết bao.
Mấy ngày ở viện thật dài với cô, để tiết kiệm tiền cô liền về nhà chuẩn bị ở cử, nào ngờ hôm đó bắt xe về thì xảy ra tai nạn.
Cô đứng nhìn mình của bảy năm trước người đầy máu me ở trên xe, tay vẫn ôm chặt đứa con của mình, dùng thân bảo vệ tính mạng của đứa nhỏ.
Một khung cảnh được diễn ra, ba mẹ cô đến viện, ôm con cô giao cho ai đó, sau đó nói dối với cô rằng chưa có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-vo-tay-om-con/2925587/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.