Làm sai đã quá nhiều chuyện, không biết hắn có còn cơ hội nào để đi bù đắp, để tìm lại nữa hay không. Nhắm chặt hai mắt lại, từ trước tới này hắn chưa từng nếm qua cảm giác bản thân mình bất lực như thế này, người phụ nữ từng đem hết thảy của cô ra để yêu thương hắn, hắn lại chọn cách vứt bỏ cô, đến bây giờ không tìm lại được nữa.
Cô như đã lấy đi tất cả của hắn, trái tim hắn, con người hắn, sao cô có thể ích kỷ như vậy, cô là của hắn, một mình hắn thôi. *@@ mơ à cưng???
Giống như vừa quyết định một chuyện nào đó, bước chân hắn thoải mái mà nhanh nhẹn, chỉ có gió không ngừng thổi qua tai hắn, làm vung lên vài sợi tóc trên trán, trong đôi mắt là một mảnh lạnh lùng.
Mà Mục Khả Tâm đang ghé vào bả vai hắn đã muốn khóc đến mệt mỏi, lại không biết, kỳ thật, vận mệnh của con bé sắp có một sự thay đổi cực kì lớn.
Trong kho hàng, mấy người đàn ông đứng đó, đều mang theo ánh mắt khinh thường nhìn người đàn bà đang chui rúc vào trong góc tường.
"Đại thiếu gia, người đàn bà này xử lý như thế đây, không thể nhanh nhanh một chút sao, tôi buồn ngủ muốn chết", vẻ mặt thanh tú của Ti Lạc đánh ngáp một cái, nói thật, anh thực sự không muốn nhìn loại đàn bà này, đúng là lãng phí thời gian quý giá của anh mà.
"Nhanh thôi", Ti Hạo lạnh nhạt nói, nghe không ra thanh âm của giọng nói, làm cho người ta như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-con-tay-om-vo/2125412/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.