Mục Nham buông cặp tài liệu xuống, vừa về nhà là muốn đi thăm đứa bé đáng yêu kia, là con gái hắn. Trong căn phòng trẻ con trang trí cực kỳ lộng lẫy, có đến vài con búp bê cao gần hai mét, tường dán giấy hoạt hình vô cùng tươi sáng. Tất cả đều lộ ra vẻ khéo léo đẹp đẽ. Ở giữa là một chiếc giường nôi trẻ con hồng nhạt xinh xắn, một đứa trẻ con đang nằm trên đó, hắn khẽ bước lại gần, nhìn con gái mình lúc này vẫn còn đang ngủ.
Đứa nhỏ này, là con gái hắn, hắn vẫn tưởng rằng mình sẽ không thương yêu nó, thế nhưng khi hắn ôm thân thể nho nhỏ mềm mại này, hắn có một loại xúc động muốn rơi lệ, đây là con gái của hắn, đứa nhỏ của hắn. Cảm giác huyết thống tương liên này, quả thực khó có ngôn từ nào có thể tả được.
Trong nôi là một đứa bé còn rất nhỏ, căn bản là nhìn không ra khi lớn lên nó sẽ giống ai, hắn nhẹ nhàng đung đưa chiếc nôi. Trên gương mặt hắn giờ đều là dáng vẻ của một người cha hiền từ.
Hắn thực yêu đứa nhỏ này, bởi vì nó là con gái của hắn, đứa con gái duy nhất của hắn.
Cố Nghê Y đứng ở cửa, nhìn đứa trẻ đang nằm trong nôi kia, thân thể của cô ta cũng không vì chuyện sinh nở mà thay đổi gì nhiều, nhưng sắc mặt lại không tốt được như thế. Con gái chào đời cũng không mang lại cho cô ta được thứ gì, ngược lại còn mang đến cho cô ta một cảm giác áp lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-con-tay-om-vo/2125353/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.