“Ha ha…” Cô đột nhiên nở nụ cười, cười đến thê lương, cười đến tuyệt vọng. Máu chảy thấm đẫm cả tấm ga trải giường màu trắng, trong không khí nồng nặc mùi máu, mà chảy ra từ trong cơ thể của cô không chỉ có máu đỏ, mà đó còn có một sinh mệnh nho nhỏ.
Cô cười không ngừng, nước mắt rốt cục không ngăn được nữa mà trào ra, ướt đẫm cả khuôn mặt.
” Thực xin lỗi, cục cưng, thực xin lỗi… “, miệng cô thỉnh thoảng như đang lẩm bẩm điều gì, tươi cười như vậy, nước mắt như vậy, khiến cho những người đàn ông bên cạnh dường như không đành lòng mà quay mặt đi sang nơi khác.
Thật sự rất thê thảm.
Bụng dưới đau càng ngày càng kịch liệt, ngón tay cô túm chặt lấy tấm chăn đơn, mất máu quá nhiều khiến cho gương mặt của cô càng ngày càng tái nhợt, nhưng lúc này cô chỉ có thể rơi nước mắt, với cơn đau đớn ở bụng kia, cô ngay cả ‘hừ’ cũng chưa từng ‘hừ’ một tiếng.
Cô gắt gao cắn môi mình đến mức cánh môi phải bật máu.
Mãi cho đến khi nơi dưới hạ thân rớt ra một vật thể, cô mới biết được, đó là con của cô, cô chỉ có mình nó. Tên bác sĩ đi qua, dùng một cái bao vải bố màu trắng gói lại đứa nhỏ đã muốn thành hình hài kia, thân thể nho nhỏ, dường như đã thành hình hài hoàn chỉnh, thậm chí có thể nhìn ra, đó là một bé trai, chỉ là toàn thân xanh tím, cũng đã không còn một hơi thở, Diệp An An dùng sức vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-con-tay-om-vo/2125343/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.