Tay của Giản Tiểu Phương khựng lại giữa không trung, trong hai mắt tràn đầy tức giận.
Diệp An An nhắm hai mắt lại, cô cho rằng Giản Tiểu Phương là muốn đánh cô, dù sao, cô như thế này, quả thật là khiến cho người khác cảm thấy tức giận, cô nghĩ rằng sẽ không có ai để ý, không có ai quan tâm đến cô. Nhưng cô đã ai rồi, là có, Giản Tiểu Phương không phải là đang quan tâm cô sao?
Đợi thật lâu, cô cảm giác bả vai mình bị đè xuống một chút, mà Giản Tiểu Phương lại ngồi lên trên chiếc giường nhỏ duy nhất có thể nằm ngủ trong phòng này.
“Mấy tháng rồi?”, Giản Tiểu Phương không ngờ lại không giống như cô tưởng là muốn đánh cô, đánh phụ nữ có thai, chắc chắn sẽ bị trời phạt. Giản Tiểu Phương đỡ cô ngồi xuống, ánh mắt lại vẫn nhìn về cái bụng nhỏ nhắn hơi hở ra của cô, nơi này, có một đứa nhỏ, là con của An An.
“Đã được ba tháng rồi”, tay Diệp An An đặt trên bụng mình, trên khuôn mặt tái nhợt lộ ra chút thản nhiên ấm áp, chỉ cần nói đến đứa nhỏ, cô lại cảm giác mình thật hạnh phúc. Bị sa vào rất nhiều những bất hạnh, cô vẫn là hạnh phúc.
“Tiểu Phương, đừng nói chuyện này với người khác, được không?”, Diệp An An đột nhiên bắt lấy cánh tay Giản Tiểu Phương, hơi hơi dùng sức giữ chặt, có thể cảm giác được sự căng thẳng của cô. Cô không muốn để cho người khác biết về đứa bé này, lại càng không muốn để cho người khác có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-con-tay-om-vo/2125327/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.