Muc Nham cúi đầu nhìn nàng. Nâng cổ tay nhìn đồng hồ. Giờ đã là 12h đêm, biệt thự của họ cách đây khá xa, lại rất ít người, bình thường taxi cũng rất khó bắt. Nàng rốt cuộc đang suy nghĩ gì trong đầu? không biết nguy hiểm hay sao? Còn nữa, tại sao lại cúi đầu. Mỗi khi sợ anh, nàng đều cúi đầu. Anh không tỏ ra tức giận nhưng khí thế lại rất bức ngưới. Anh nhìn nàng, không biết tại sao, lúc này đây, anh có cảm giác như toàn thân được bao bọc bởi một thứ ánh sáng vô cùng ấm áp.
" Tổng tài, cũng nhờ có tiểu thư đây. Nếu không có cô ấy, chúng tôi cũng không biết thang máy xảy ra vấn đề". Người bảo an đứng bên cạnh, lấy tay lau mồ hôi lạnh trên trán. Hiện tại đang là mùa đông, nhưng anh ta vẫn toát mồ hôi. Có thể thấy, anh ta đang chịu áp lực rất lớn. Nếu thực sư hôm nay, tổng tài có chuyện gì, 100 lần bọn họ cũng không thể bồi thường được. Như vậy, không sợ mới là lạ.
"Câm miệng" Mục Nham dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua bảo an 1 cái. Ánh mắt ấy có thể so sánh với gió lạnh mùa đông. Bảo an lui vè sau từng bước, trông rất thảm. Họ không khỏi lo sợ sẽ phải về nhà sống bằng tiền dành dụm.
" Tu sửa thang máy cho cẩn thận. Nếu có lần sau, tôi nhất định sẽ đuổi các anh ra đường". Anh xoay người, ngữ khí rất gay gắt, âm điệu có thể nghe ra sự giận dữ. Nhưng là ngoài ý muốn, anh nói lần sau, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-con-tay-om-vo/2125256/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.