Nàng ôm chăn, cọ cọ mặt vào chăn rồi chậm rãi ngủ. Trong giấc mơ, nàng mơ thấy Mục Nham nhìn nàng cười rất dịu dàng, gọi nàng là vợ. Có lẽ đây là giấc mộng đẹp nhất của nàng.
Thế nhưng, giấc mơ cuối cùng vẫn chỉ là giấc mơ.
Buổi sáng hôm sau, theo thói quen nàng tỉnh dậy rất sớm. Nàng đi xuống giường tồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài, rất tự nhiên, ánh nắng mặt trời chiếu lên người nàng. Quả thật, nắng sớm vẫn rất dịu dàng.
Xoay người, mặc quần áo, nàng bước ra khỏi cửa. Trên đường ánh mắt nàng chợt dừng lại ở một căn phòng, trái tim đau đớn, chồng của nàng đang ở cùng với một cô gái khác. Thế giới phức tạp của anh vĩnh viễn nàng cũng không thể bước vào được.
Cúi đầu, nàng nhìn xuống mũi chân mình, miễn cưỡng mỉm cười, rồi tiếp tục đi xuống dưới nhà. Đây chẳng phải là chuyện mà nàng đã sớm biết sao? Chẳng phải nàng đã sớm biết ở bên ngoài anh còn có những cô gái khác hay sao, hơn nữa từ trước đến nay anh cũng chưa từng giấu nàng chuyện đó. Cuộc hôn nhân của họ từ khi bắt đầu đã không có tình yêu. Nàng không thể yêu cầu anh vì nàng mà làm cái gì, lại càng không thể cấm người khác đến gần anh. Bởi vì anh quá xuất sắc, mà nàng chỉ là đang chiếm giữ cái danh phận phu nhân mà đáng lẽ phải thuộc về một người khác mà thôi.
Đi vào bếp, nàng bắt đầu làm bữa sáng, cũng không biết hôm nay anh có ăn hay không nhưng nàng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-con-tay-om-vo/2125244/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.