Huân nhi?” Nhìn hài đồng đột nhiên mở mắt trên tế đàn, nhất là đôi tử mâu liễm diễm đầy mê mang kia, giờ phút này sắc mặt Tây Lam Thương Khung cũng đầy lo lắng, trong mắt che kín bất an cùng bối rối không nói nên lời. Hài đồng trước mắt chính là Huân nhi của y sao? Nhìn yêu đồng trước mắt chỉ cần kéo nhẹ một cái có thể ôm vào lòng, Tây Lam Thương Khung phát hiện chính mình thế nhưng không có chút dũng khí nào. Vừa rồi y vốn có thể sớm ngăn cản Đế Luyện Tà tiến hành nghi thức chiêu hồn, nhưng bởi vì y phát hiện Đế Luyện Tà lúc ấy đã điên cuồng tới mức mất đi lý trí, vì thế y quyết định tiếp tục quan sát diễn biến, không cần kích thích Đế Luyện Tà, tránh hắn làm ra chuyện tổn thương Huân nhi. Chính là y không thể nào ngờ chỉ một phút do dự của mình, Đế Luyện Tà đã khởi động trận pháp làm Tây Lam Thương Khung không kịp trở tay, chỉ có thể trơ mắt nhìn huyết quang trên tế đàn ngày càng tăng cao, sau đó trận pháp huyết sắc lục mang đã xuất hiện dưới thân hài đồng. Nghi thức đã mở ra. Hơn nữa, cho dù y đúng lúc phá hủy nghi thức trên tế đàn nhưng khoảnh khắc nghi thức chiêu hồn sắp hoàn thành vẫn làm Tây Lam Thương Khung sợ hãi, y sợ lúc hài đồng kia mở mắt sẽ xuất hiện chuyện làm y hối tiếc cũng không kịp. Giờ phút này, cho dù là Tây Lam Thương Khung đối mặt với thiên quân vạn mã trong trận thần ma đại chiến thời viễn cổ cũng không biến sắc, giờ phút này đôi tay cũng đang run rẩy. Ánh mắt phức tạp cùng lo lắng khó có thể hình dung nhìn về phía hài đồng vừa thức tỉnh. “Huân nhi…” “Ca ca! Ca ca ở nơi nào? Ca ca…” Không chú ý tới gương mặt khẩn trương cùng ánh mắt chăm chú của Tây Lam Thương Khung, nói đúng hơn mà hài đồng căn bản không hiểu biểu tình của nam nhân lúc này đại biểu cho điều gì, khoảnh khắc mở mắt, đôi tử mâu mê mang của hài đồng lập tức xoay chuyển, bắt đầu tìm kiếm bóng dáng tuyệt mỹ xinh đẹp kia. Mà Tây Lam Thương Khung nghe thấy hài đồng mở miệng thì trái tim cũng an bình trở lại. Hoàn hảo, hoàn hảo nghi thức bởi vì bị đánh gãy giữa chừng mà thất bại. Không để tâm tới biểu tình khiếp sợ dị thường của Đế Luyện Tà vì nghi thức bị phá vỡ cùng âm thanh thanh thúy mất khống chế của hài đồng. “Sao có thể? Sao có thể như vậy? Nghi thức rõ ràng đã sắp thành công, sao có thể đột nhiên… sao có thể… sao có thể như vậy…” Trong tiếng nói không thể tin nổi của Đế Luyện Tà, Tây Lam Thương Khung chuẩn bị xoay người quay về bên cạnh Huân nhi, xem bảo bối của y hiện giờ thế nào, có vì nghi thức mà lưu lại di chứng gì hay không. Nhưng không đợi Tây Lam Thương Khung thực hiện, phía sau y đột nhiên truyền tới một trận kinh hô đầy lo lắng. Mà y tự nhiên nghe ra, đó là tiếng của nhóm Nhã Cơ cùng Hắc Nguyệt đang chăm sóc Huân nhi. “Huân nhi…” “Huân nhi…” “Huân nhi?” Trong lòng đột nhiên hốt hoảng, Tây Lam Thương Khung vội vàng quay người, thoáng chốc y cảm thấy tay chân lạnh như băng, bảo bối của y giờ phút này đang bị một nam nhân tuấn mỹ ôm vào lòng. Mà Nhã Cơ vốn đang chăm sóc Huân nhi đang yếu ớt nằm trên mặt đất, vẻ mặt khiếp sợ nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện bên cạnh mà nàng không hề hay biết. Đó là… ánh mắt Tây Lam Thương Khung thoáng chốc co rút vì khẩn trương. Nam nhân kia, hắn dĩ nhiên là… Ma đế… Ma đế biến mất đã lâu thế nhưng giờ phút này lại xuất hiện trước mặt, sắc mặt Tây Lam Thương Khung không khỏi trở nên khó coi. Nhất là lúc nhìn thấy Huân nhi thế nhưng bị hắn ôm vào lòng, ánh mắt Tây Lam Thương Khung lập tức lạnh lẽo. “Không ngờ Cửu Phần Ma đế lại tự mình đến nhân giới.” Nhìn nam nhân mặt lạnh đồng dạng có khí thế cường đại trước mắt, Tây Lam Thương Khung không khỏi trào phúng. Lúc thần ma đại chiến, y cùng đế quân Cửu phần của ma tộc có thể nói là lưỡng bại câu thương, ai cũng không chiếm được lợi. Mà y cuối cùng vì Già Lâu La chết mà nản lòng thoái chí, quyết định đi theo Già Lâu La tiến vào luân hồi, chờ đợi kiếp sau sẽ gặp lại. Còn Ma đế Cửu Phần thì vì bị thương quá nặng nên không thể không chìm vào ngủ say, hôn mê bất tỉnh. Là ai, là kẻ nào đã thức tỉnh nam nhân luôn tìm mình gây phiền toái này? Nhìn thiếu niên được Cửu Phần cẩn thận ôm vào lòng, Tây Lam Thương Khung không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi. Tên tiểu nhân lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn này thế nhưng dám thừa dịp mình không chú ý đột nhiên xuất hiện cướp lấy Huân nhi. Mà Huân nhi có lẽ bị ảnh hưởng của nghi thức chiêu hồn ban nãy, lúc này đang lẳng lặng ngủ say bị Ma đế ôm vào lòng mà không hề hay biết. Bất quá, làm Tây Lam Thương Khung thở phào một hơi là gương mặt trắng bệch của thiếu niên khi nãy cuối cùng cũng khôi phục thần sắc bình thường. Hơi nheo mắt, Tây Lam Thương Khung chăm chú nhìn ma tộc đột nhiên xuất hiện trong địa cung. Trừ bỏ Cửu Phần, nam nhân này hiển nhiên cũng cố kỵ thực lực của y nên không đơn thân độc mã tới, ngược lại cung kính đứng phía sau Ma đế là ba nam tử ma tộc. Mà một trong số ba ma tộc đang lẳng lặng đứng đó chính là Cốc Kiến, thị vệ trưởng của hoàng thái tử ma tộc Già Lâu La trước kia. Về phần hai người còn lại, Tây Lam Thương Khung nhìn sơ qua cũng đoán được là bát tế ma tộc. Thực lực đều không tầm thường, thiếu niên non nớt trải qua trận thần ma đại chiến năm đó cũng trở nên thành thục ổn trọng, làm người ta không dám xem thường. Nếu phải chống lại ba người đứng sau Cửu Phần, Tây Lam Thương Khung thật ra không hề lo lắng. Chính là hiện tại Cửu Phần cũng đang ở đây, hơn nữa ý đồ cũng thực rõ ràng, hắn muốn mang Huân nhi về ma giới, điều này không thể không làm Tây Lam Thương Khung cố kỵ. Xem ý tứ Cửu Phần, hắn biết rõ muốn mang Huân nhi đi nhất định phải ngăn cản Tây Lam Thương Khung. Đây cũng là nguyên nhân hắn đưa ma tộc đi cùng. Bất quá cũng may, trong địa cung lúc này còn có đám Phong Vô Kỳ, tuy thực lực nhân loại không thể cường hãn bằng ma tộc, nhưng những người này cũng không phải nhân loại bình thường, chống lại đám Cốc Kiến cũng có vài phần nắm chắc. Chỉ cần đoạt lại Huân nhi thì Cửu phần muốn mang người đi chỉ là chuyện ảo tưởng. Chính là hiện tại, y phải làm thế nào mới cướp lại Huân nhi đang bị Ma đế ôm trong lòng? Với tu vi của Cửu Phần hiện tại, tuy vì trọng thương thời viễn cổ không thể không ngủ say suốt vạn năm, nhưng chính mình cũng trải qua luân hồi, thực lực hai bên vẫn ngang ngửa. Huống chi, nam nhân kia lúc này còn đang chiếm ưu thế, Huân nhi đang trong tay hắn, y sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bất quá, Cửu phần muốn mang Huân nhi về ma tộc, Tây Lam Thương Khung tuyệt đối không cho phép. “Cửu Phần ma đế, trả Huân nhi lại cho ta. Kia không phải Già Lâu La của ngươi mà là hoàng tử của Tây Lam Thương Khung ta.” Ánh mắt sắc bén lạnh thấu xương, nam nhân tuấn mỹ này từ lúc Ma đế xuất hiện đến giờ vẫn luôn tản ra hơi thở khủng bố làm người ta lạnh run từ tận đáy lòng, e sợ đứng bên cạnh y sẽ bị gió rét vô tình tàn phá. Cũng may, giờ phút này đứng gần y trừ bỏ Đế Luyện Tà vẻ mặt khiếp sợ nhưng tính tình lãnh liệt tương tự cũng chỉ có năm con rối ánh mắt trống rỗng mà thôi. Bất quá nếu đã là con rối thì chúng tự nhiên không cảm giác được sát khí cùng lệ khí ngập trời toát ra từ người Tây Lam Thương Khung lúc này. “Ma đế…” Nghe thấy lời Tây Lam Thương Khung, đám Nhã Cơ, Hoắc Đặc Lý đạo sư đứng khá gần Ma đế Cửu Phần không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Này cư nhiên là Ma đế thời viễn cổ đã sớm biến mất trong truyền thuyết? Thần a, chẳng lẽ thời kì thần ma vạn năm trước vẫn chưa chấm dứt sao? Hơn nữa theo giọng điệu của Lam đế bệ hạ thì thân phận của y tuyệt đối không đơn giản. Không những có thể giằng co với Ma đế trong truyền thuyết, lại còn không hề khiếp sợ, bất ti bất kháng. Thậm chí, đám Nhã Cơ, Hồn Quy còn nhìn ra phần xem thường cùng miệt thị trong mắt Lam đế bệ hạ. Thần a, thế giới này rốt cuộc làm sao vậy, sao lại đột nhiên nhảy ra một kinh hách thế này? Hơn nữa tựa hồ còn có quan hệ tới Huân nhi đang hôn mê? Bằng không, bầu không khí giữa Lam đế cùng Ma đế đột nhiên xuất hiện ở nhân giới cũng không khẩn trương, thậm chí là đầy mùi thuốc súng thế này. Nghĩ đến đây, đám Nhã Cơ không khỏi nhớ tới sự kiện ma tộc tập kích ở Tây Diệp La học viện lần đó. Mà ánh mắt mọi người lại đồng loạt chuyển về phía nam tử ma tộc đứng phía sau Ma đế. “Nhi tử của bản tôn, tự nhiên bản tôn phải dẫn về. Cho dù đã luân hồi, trên người Già Lâu La vẫn mang huyết mạch hoàng tộc của ngô.” Không để ý tới nhóm đường đang rung động vì biết Ma đế truyền thuyết xuất hiện ở đây, ánh mắt Cửu Phần ma đế từ đầu đến giờ chỉ đặt trên người thiếu niên tuyệt mỹ trong lòng. Đồng thời, lúc nhìn về phía nam nhân tràn đầy uy hiếp cùng hàn khí lạnh thấu xương đối diện, ánh mắt Cửu Phần ma đế luôn tràn đầy phòng bị, đề phòng nam tử nguy hiểm vô luận là thời thần ma hay Thương Lam đại lục của nhân giới hiện tại, chỉ cần hắn vô ý một chút thôi sẽ lập tức cướp đi người trong lòng. Hắn, không thể không đề phòng. Nhất là đối tượng trước mặt lại là nam nhân đã lâu không thấy, nam nhân thần tộc hắn vẫn xem không vừa mắt, Cửu Phần ma đế không khỏi chăm chú nhìn kẻ toàn thân đầy khí thế, ánh mắt lãnh liệt trước mắt. Kỳ Hoàng, người thống trị thần giới, hiện giờ đã luân hồi trở thành đế vương nhân loại. Nam nhân này có thể xem là kẻ địch từ xưa đến giờ của hắn, không chỉ luôn đối nghịch với ma tộc, ngay cả đứa nhỏ Già Lâu La chói sáng như ánh trăng mà hắn sủng ái nhất, cũng vì một phút không cẩn thận đã bị nam nhân ác liệt kia cướp mất trái tim, mất luôn cả hồn. Cái này bảo Cửu Phần ma đế vẫn luôn vì Già Lâu La mà kiêu ngạo sao có thể dễ dàng tha thứ. Cho nên, lần gặp mặt sau trận thần ma đại chiến này cũng đầy sự chán ghét như vậy cũng không có gì lạ. Ai kêu hiện giờ bọn họ đang tranh đoạt quyền sở hữu Già Lâu La, người từng là hoàng thái tử ma tộc, hiện giờ là Huân nhi, Tây Lam Cửu hoàng tử. Rốt cuộc ở lại Thương Lam đại lục, ở lại bên cạnh Tây Lam Thương Khung, tiếp tục sống một cuộc sống nhân loại bình thường, hay trở về ma tộc, lựa chọn địa vị Già Lâu La tôn quý, trở thành vương giả tương lai của ma tộc? Đối với vấn đề này, Tây Lam Thương Khung cùng Cửu Phần ma đế đều không hề nhường nhịn. Đối với bọn họ, vô luận là Huân nhi của Tây Lam Thương Khung hay Già Lâu La của Cửu Phần ma đế, tầm quan trọng của người này đều làm bọn họ chấp nhất quyết không lùi bước. “Cốc Kiến, Tế Phàm, Diệu Ly, chặn y lại.” Nhìn ánh mắt Tây Lam Thương Khung nguy hiểm nheo lại, tựa hồ chuẩn bị xông lên cướp thiếu niên trong lòng mình, Cửu Phần ma đế không khỏi lùi về sau, giọng điệu lãnh liệt phân phó ba thủ hạ đứng sau. Lúc đám Cốc Kiến tiến tới ngăn cản Tây Lam Thương Khung thì Cửu Phần ma đế đã vô thức thối lùi tới bên luyện ngục huyết trì đỏ sẫm, nhân lúc Tây Lam Thương Khung bị đám Cốc Kiến triền đấu không thể thoát thân, trong nháy mắt đã mở thông đạo tới ma giới. Nháy mắt, huyết trì vừa nãy vẫn còn bình ổn đột nhiên quay cuồng, dần dần hình thành một cái lốc xoáy thật sâu hệt như muốn hút người ta vào đó, vô cùng rung động. Nhất là những đóa hồng liên địa ngục nở rộ dị thường xinh đẹp trong huyết trì, lúc này lại không bị dòng xoáy nước vừa hình thành khuấy đến dập nát, ngược lại thuận theo dòng nước xoay tròn tạo thành một huyền trận cổ xưa rất phức tạp. Cuối cùng, theo lốc xoáy xoay tròn, trung tâm bắt đầu tỏa ra hắc quang u ám âm lãnh, lúc này mọi người liền nhìn thấy lốc xoáy hình thành trong huyết trì vẫn không ngừng xoay tròn, nhưng trung gian đã bình ổn lại, xuất hiện một cánh cổng u ám nhìn như thông đạo. Mà âm khó tỏa ra từ cánh cổng đột nhiên xuất hiện kia làm mọi người ở đây đều cảm thấy cơ thể rét run. Mà Tây Lam Thương Khung đang bị đám Cốc Kiếm liều chết ngăn cản thấy thông đạo u ám đột nhiên mở ra cũng không khỏi lo lắng. Ma đế thế nhưng đã mở thông đạo thông tới ma giới, mà Huân nhi vẫn còn hôn mê nằm trong lòng đối phương, này bảo Tây Lam Thương Khung làm sao không gấp. Nhưng bất đắc dĩ, cho dù nam nhân lo lắng thế nào cũng nhưng bị ba người Cốc Kiếm bám riết không tha cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Cửu Phần ma đế ôm thiếu niên tuyệt mỹ yêu dị lẳng lặng đứng bên bờ luyện ngục huyết trì, chờ đợi thông đạo hoàn toàn mở ra. Rốt cuộc không thể chịu nỗi, Tây Lam Thương Khung lòng đầy lo âu cùng phẫn nộ đột ngột dốc toàn lực, đánh văng ba kẻ đang bu như đám ruồi bên người, sau đó thuấn di với bên cạnh ma đế, cướp Huân nhi trở lại. Nhưng sự tình không đơn giản như Tây Lam Thương Khung nghĩ. Cửu Phần ma đế có thể nói là thiên địch của Tây Lam Thương Khung, tự nhiên hiểu rõ thực lực cường đại của Kỳ Hoàng, vì thế ba ma tộc hắn mang đi lần này đều có thực lực cường hãn đứng số một, số hai ở ma tộc. Cốc Kiến, Tế Phàm cùng Diệu Ly đều nằm trong bát tế ma tộc, tuy xét về thực lực, cho dù cả ba hợp lại cũng không phải đối thủ của Kỳ Hoàng, cứ việc y vì trải qua luân hồi nên tu vi vẫn chưa khôi phục tình trạng tốt nhất, nhưng muốn tạm thời ngăn cản vẫn khá dễ dàng. Nhất là hiện tại Tây Lam Thương Khung còn đang lo lắng cho Huân nhi nên lúc đối phó với ba người bọn họ vì phân tâm mà không thể phát huy toàn bộ thực lực. Bởi vậy, Tây Lam Thương Khung tuy nhất thời đánh văng bọn họ, nhưng không đợi y tới gần ma đế, đám người kia đã lập tức quấn tới, ngăn cản cước bộ Tây Lam Thương Khung. Mà ngay lúc này, thông đạo trong luyện ngục huyết trì cũng hoàn toàn mở ra. Ngay trước lúc ôm Huân nhi nhảy vào thông đạo, Cửu Phần ma đế quay đầu lại cười thực khinh miệt với Tây Lam Thương Khung. “Huân nhi…” Nhìn Cửu Phần xoay người chuẩn bị nhảy xuống thông đạo đi tới ma giới, gương mặt Tây Lam Thương Khung lúc này vô cùng dữ tợn cùng tuyệt vọng. Huân nhi của y hiện giờ chỉ cách có vài bước chân mà thôi, nhưng một khi Huân nhi trở về ma giới, Tây Lam Thương Khung thật không thể tưởng tượng ma đế sẽ đối đãi thế nào với bảo bối của y, ái nhân của y. “Không…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]