Bởi vì, Ma đế bệ hạ đã tới nhân giới…’
Ma đế bệ hạ đã tới nhân giới, Ma đế bệ hạ đã tới nhân giới…
Những lời này không ngừng vang vọng trong đầu Huân nhi, làm bé khiếp sợ vô cùng. Cốc Kiến nói Ma đế bệ hạ đã tới nhân giới. Chẳng lẽ phụ vương thật sự đã tới đây sao?
Kinh ngạc chăm chú nhìn liên trì xa xa, bất quá ánh mắt thiếu niên hoàn toàn không có tiêu cự, mờ mịt một mảnh.
“Huân nhi, không cần lo lắng, cho dù Ma đế thật sự đến đây ta cũng không lo.”
Ôm lấy thắt lưng nhỏ gầy của thiếu niên, giờ phút này Tây Lam Thương Khung đang ngồi trên lan can chạm trổ, lưng dựa vào cột đá sau đình. Mà Huân nhi đang ngoan ngoãn ngồi trong lòng nam nhân hệt như một con mèo nhỏ đã co rụt hết móng vuốt, thoạt nhìn vô hại cùng đáng yêu vô cùng.
Từ sau ngày gặp lại Cốc Kiến ở rừng hoa đào, Huân nhi bị tin tức hắn mang đến làm khiếp sợ đến mức ngay cả phụ hoàng tới bên cạnh mình lúc nào cũng không hay biết.
Nếu không phải người ác liệt nọ giống như muốn trừng phạt mà cắn một ngụm lên cần cổ thiếu niên thì Huân nhi vẫn không biết mình bị phụ hoàng ôm trong lòng từ khi nào.
Nhớ rõ khi ấy, lúc Huân nhi hồi phục tinh thần phát hiện người bên cạnh thế nhưng là phụ hoàng, trái tim mới một khắc trước còn mờ mịt vô thố vì biết tin Ma đế tới của thiếu niên đột nhiên bình tĩnh lại.
“Phụ hoàng, sao ngày đó ngươi lại đột nhiên xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-lam-yeu-ca/1349411/quyen-3-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.