“Huân nhi, ngươi đi đâu rồi?”
“Phụ hoàng, ngươi bãi triều rồi sao…” Lúc Huân nhi mới từ bên ngoài trở lại Thương Lam điện, một âm thanh âm trầm áp lực đột ngột vang lên bên tai thiếu niên, làm Huân nhi nhất thời không kịp chuẩn bị tinh thần không khỏi hoảng hốt.
Bất quá lúc nhìn thấy nam nhân u ám đứng trong Thương Lam điện, thiếu niên không khỏi khẽ mìm cười, sau đó rất nhanh chạy tới, bổ nhào vào lồng ngực rộng mở của nam nhân, hai tay ôm lấy thắt lưng rắn chắc của đối phương.
“Huân nhi, ngươi… ai…” Nhìn thấy tuyệt mỹ thiếu niên đột nhiên bổ nhào vào lòng mình, gương mặt vốn trở nên âm trầm vì không thấy Huân nhi đâu của Tây Lam Thương Khung cũng không khỏi bất đắc dĩ thở dài.
Thiếu niên xinh đẹp này a, chính mình thật sự không có cách nào với đối phương. Vốn sau y nghị sự chấm dứt, Tây Lam Thương Khung liền vội vàng trở về Thương Lam điện, muốn xem xem bảo bối của y đã thức dậy hay chưa.
Nào ngờ, chờ đến lúc y về tới Thương Lam điện, nhân nhi xinh đẹp hẳn đang ngủ trên long sàn xa hoa rộng lớn thế nhưng lại không thấy? Hơn nữa trong Thương Lam điện to lớn này căn bản không có bóng dáng thiếu niên kia. Có lẽ Huân nhi đã sớm tỉnh dậy, vì thế liền ra hoàng cung một chút đi? Tây Lam Thương Khung nghĩ như vậy.
Nhưng khi hỏi bọn cung nữ thái giám hầu hạ Huân nhi rửa mặt chải đầu ở Thương Lam điện thì lại phát hiện không ai thấy Huân nhi rời đi. Hơn nữa phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-lam-yeu-ca/1349374/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.