“Đến rồi, đến rồi, người đến rồi a…” Một nam hài thoạt nhìn chỉ mới mười một mười hai tuổi vẻ mặt đỏ ửng hưng phấn từ bên ngoài vừa chạy vào vừa la lớn.
Sau đó phòng học vốn đang huyên náo trong nháy mắt lập tức yên lặng, mấy chục ánh mắt đồng loạt nghển cổ chăm chú nhìn về phía cửa phòng.
“Ai tới?” Phong Diệp nhìn về phía mọi người trong nháy mắt đã thay đổi biểu tình, không khỏi nghi hoặc hỏi. Là ai tới a? Thế nhưng làm tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt chờ mong cùng kích động đến vậy.
Chẳng lẽ là…
“Hoắc Đặc Lý đạo sư đến?”
“Sao có thể là lão nhân không đứng đắn kia được. Phản ứng bình thường khi thấy lão nhân kia không phải đều là cố gắng không nhìn tới sao, huống chi, ngày nào cũng nhìn thấy gương mặt đầy nếp nhăn của Hoắc Đặc Lý đạo sư, hơn nữa còn không ngừng kể lể về những chuyện ái ân năm xưa của mình, làm người ta muốn hưng phấn cũng không nổi. Nếu là vài tháng không thấy thì mặc may mới tưởng niệm nổi.”
Thái độ làm người của Hoắc Đặc Lý đạo sư kì thực rất dễ làm người ta nảy sinh hảo cảm, hơn nữa thực lực của hắn cũng rất cao, làm đám nhỏ kiêu ngạo được nuông chìu từ bé như bọn họ đến Tây Diệp La học viện rất kính nể. Tuy nhiên, nếu Hoắc Đặc Lý đạo sư đứng đắn hơn một chút, tin tưởng sẽ có càng nhiều người tin phục hắn hơn.
Đương nhiên, này chỉ là một ảo tưởng không có thực mà thôi. Lão nhân kia không phải người dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-lam-yeu-ca/1349356/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.