“Phong Diệp tiểu đồng học, lấy đồ của lão sư là không đúng nga, hơn nữa dám lấy thứ quý giá nhất của lão sư thì sẽ bị trời phạt. Cho nên, Phong Diệp tiểu bằng hữu, mau trả bảo bối lại cho lão sư đi!”
Dược Cơ nhìn thiếu niên đang yêu sắc mặt trắng bệch, cơ thể lại không ngừng run khe khẽ trước mặt, biết bộ dáng âm trầm của mình khẳng định dọa sợ đối phương, trái tim nữ nhân không khỏi có chút không đành lòng.
Chính là nghĩ tới vừa nãy mình bất quá chỉ rời khỏi phòng học một chốc, lúc trở về lại khiếp sợ phát hiện ‘Dược Vương Đỉnh’ đặt ở trung tâm phòng học, lò luyện đan bảo bối mà nàng quý trọng nhất, thế nhưng đã không cánh mà bay?
A! A! A! Đỉnh của nàng a! Lô của nàng a! Bảo bối của nàng a! Dược Vương đỉnh của nàng a! Kia chính là bảo bối chế dược độc nhất vô nhị trên thế giới này a! Thế nhưng không thấy? Dược Cơ không khỏi phẫn nộ: là tên tiểu tặc nào không muốn sống dám trộm đồ của Dược Cơ nàng? Chẳng lẽ không biết Dược Cơ nàng là ác nhân đứng đầu Tây Diệp La học viện hay sao?
Dược Cơ làm thế nào cũng không ngờ, lúc nàng cùng Dược Vương đỉnh cảm ứng tìm tới, thế nhưng phát hiện nơi mình đi vào cư nhiên là Tây Diệp La Cấm Hồn Cư!
Tiến vào Cấm Hồn Cư nghe nói có thể so sánh với ‘quỷ ốc’ dạy học của mình, không mất bao lâu, Dược Cơ liền phát hiện người trộm đi Dược Vương Đỉnh của nàng chính là tiểu tử đáng yêu kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-lam-yeu-ca/1349341/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.