“Diệp nhi, vừa nãy ngươi nói gì đó? Ngươi xem bức tranh đó rồi?” Dao Cơ phu nhân hiện giờ chấn động không phải nhỏ. Phải biết bức họa kia nàng tự tay giấu ở một nơi rất bí mật a, Diệp nhi sao có thể tìm được?
“Đúng vậy, Diệp nhi xem rồi, mỹ nhân trong bức tranh của nãi nãi thực đẹp, hơn nữa hiện giờ Diệp nhi cẩn thận nghĩ lại thì thấy nữ nhân thực đẹp trong tranh rất giống bộ dáng của biểu đệ nha.” Tỉ mỉ nhìn đứa nhỏ tuyệt mỹ trước mắt một chốc, sau đó chỉ nghe thấy tiểu thiếu gia Phong gia thực hưng phấn nói với Dao Cơ phu nhân.
“Sao có thể không giống. Huân nhi tuy là đứa nhỏ của Lam đế bệ hạ, nhưng cũng có huyết mạch của Phong gia chúng ta a, sao có thể không giống Dạ Cơ. Chính là ta cũng không ngờ Huân nhi cho ta cảm giác giống Dạ Cơ đến vậy.” Dao Cơ phu nhân nhìn gương mặt yêu dị tuyệt mỹ của Huân nhi, biểu tình rất phức tạp. Giống như thở dài lại giống hoài niệm.
Tuy nàng cùng Dạ Cơ có quan hệ tỷ muội nên diện mạo bên ngoài cũng thực tương tự. Nhưng ngoại tôn Huân nhi của nàng, đứa nhỏ của Nhược nhi, có di truyền vài phần tướng mạo của nàng cũng không kì quái. Chính là mỗi người sẽ có khí chất của riêng mình, người khác không thể nào có được.
Nhưng, Dao Cơ phu nhân nhìn đứa nhỏ tuyệt mỹ im lặng đứng trước mặt mình mờ ảo tựa như tranh vẽ, lại giống như bất cứ lúc nào cũng có thể theo cơn gió mà biến mất. Nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-lam-yeu-ca/1349311/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.