Dao Cơ phu nhân đột nhiên xuất hiện hiển nhiên làm Huân nhi có chút không thể thích ứng. Nhất là phụ nhân chính là ngoại bà của mình hiện giờ đang vô cùng chờ mong kéo tay mình, muốn mình cùng nàng ra ngoài đi dạo.
“Ngoại tôn bảo bối, ngoại bà mang ngươi ra ngoài tản bộ, nhìn xem phong cảnh có dễ chịu không, được không? Huân nhi đến Phong phủ cũng vài ngày rồi đi, thế nhưng chưa thấy ngươi ra ngoài a, vầy sao được. Cả ngày cứ ở trong phòng buồn lắm, đám cữu cữu của Huân nhi rất muốn nhìn thấy ngoại sanh xinh đẹp tuyệt luân của mình a.”
Dao Cơ phu nhân nhìn thiếu niên tản mát ra hơi thở tuyệt mĩ sau khi tỉnh lại, rất hài lòng gật gật đầu. Thật không hổ là ngoại tôn của Dao Cơ ta, trên người chảy huyết mạch Cơ gia a, nhìn xem phong tình vạn chủng vô tình toát ra này, nói là mị hoặc sinh linh cũng tuyệt đối không diễn tả hết a.
Cũng may Huân nhi sinh ra ở hoàng cung, lại có Lam đế bệ hạ cưng chiều bảo hộ mới có thể đặc biệt hồn nhiên như hiện giờ. Hơn nữa, Cửu hoàng tử điện hạ được Lam đế bệ hạ sủng ái nhất, cho dù cả người tản mát ra hơi thở cầm dục làm người ta sinh ra tà niệm đáng ghê tởm, nhưng ai dám đánh chủ ý lên người thiếu niên yêu dị tuyệt mĩ này chứ.
Không nói tới thực lực của bản thân Huân nhi, chỉ bằng yến tiệc Tây Lam sáu năm trước, một đứa nhỏ chỉ mới bảy tuổi đã có khí chất cao ngạo, bễ nghễ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-lam-yeu-ca/1349309/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.