🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Không để ý tới đủ loại biểu tình tràn ngập sợ hãi, sùng kính, thậm chí là run rẩy của đám người bên dưới, Tây Lam Thương Khung hệt như một vị thần quyền lực trên chín tầng trời, ôm hài tử mỹ lệ trong lòng trở về tẩm cung đế vương, Thương Lam điện.
Trở về Thương Lam điện, Tây Lam Thương Khung cẩn thận đặt Huân nhi lên giường lớn xa hoa rộng lớn, đồng thời y cũng ngồi xuống. Ngồi trên giường chăm chú ngắm nhìn hài tử hoa lệ, Tây Lam Thương Khung nhìn nhân nhi đã khắc sâu vào tận tâm khảm mình.
“Phụ hoàng, vì sao phụ hoàng vừa chạm vào thanh kiếm kia nó liền biến hóa, hơn nữa phụ hoàng cũng có chút quái quái.” Vừa về tới Thương Lam điện, Huân nhi liền vội vã hỏi phụ hoàng của bé. Nhìn thần khí lơ lửng cách người phụ hoàng không xa, không biết vì sao từ khi nó xuất hiện, trong mắt phụ hoàng xuất hiện rất nhiều thứ bé không hiểu được.
“Nó là vũ khí trước kia của phụ hoàng, nó vốn là bộ dạng này, chẳng qua sau khi bị phong ấn, bị biến hóa đi mà thôi.” Đưa tay thân thiết nắm lấy thanh kiếm bên cạnh, Tây Lam Thương Khung cảm thán nói.
“Nhưng vì sao nó lại ở bộ tộc Đế Luyện, hơn nữa Huân nhi lại cảm thấy thực quen thuộc?” Vũ khí trước kia của phụ hoàng? Đông Lăng Tam hoàng tử không phải nói nó là vũ khí thượng cổ chi thần sao? Chẳng lẽ phụ hoàng trước kia là vị thần thượng cổ?
“Huân nhi cảm thấy nó quen thuộc vì trước kia Huân nhi thường xuyên nhìn thấy nó a!” Lúc Huân nhi vẫn còn là Già Lâu La của ma tộc. Bất quá hiện giờ Huân nhi không nhớ được thôi.
“Trước kia thường nhìn thấy? Sao Huân nhi không biết?” Lúc còn ở bộ tộc Đế Luyện, bé cũng chỉ thấy thanh kiếm này mấy lần, vì sao phụ hoàng lại nói bé thường xuyên thấy nó? Hài tử bé nhỏ nghiêng đầu, khải ái nhìn phụ hoàng của mình, nghi ngờ hỏi.
“Huân nhi, đó là bởi vì…” Tây Lam Thương Khung nhìn hài tử hiếu kỳ, ánh mắt chầm chậm chìm vào ký ức xa xưa.
Linh hồn thiếu niên kia, cho dù y bị bức nhập vào vòng luân hồi cũng không thể quên được, rốt cuộc nhân nhi cũng trở lại bên cạnh y.
Còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy thiếu niên mỹ lệ yêu dã bên dòng sông vong xuyên ở minh giới. Nhân nhi đứng giữa rừng hoa mạn châu sa mọc bên bờ vong xuyên, mái tóc ngân sắc óng ánh dài mướt vô cùng xinh đẹp, ánh mắt tử sắc yêu dị, đồng thời có ngự ấn ba lăng tượng trưng cho sức mạnh trên trán giống hệt y.
Thiếu niên mặc một kiện cung trang hắc sắc hoa lệ tinh mỹ, sau người là hồng lăng đỏ thẩm như huyết sắc tung bay. Vốn minh giới luôn tràn ngập khí tức tĩnh mịch, nhưng thiếu niên kia tựa hồ không có chút cảm giác áp bức nào. Thiếu nhiên cao ngạo đứng đó, tựa như không có bất cứ thứ gì có thể lọt vào tầm mắt.
Người thiếu niên kia cứ lẳng lặng đứng bên bờ vong xuyên, chăm chú nhìn mặt nước phẳng lặng của vong xuyên, xung quanh là rừng hoa mạn châu sa hắc sắc tỏa ra khí tức thần bí, toàn thân thiếu niên tuyệt mỹ tản mát ra dụ hoặc vô tận, làm người ta không thể rời mắt.
Lần tiếp theo gặp lại người làm y không thể nào quên được kia, y rốt cuộc cũng biết được tên của thiếu niên: Già Lâu La. Già Lâu La, nhi tử được sủng ái nhất của ma giới chi vương, đồng thời cũng là hoàng thái tử điện hạ của ma giới.
Lúc đó y chỉ muốn ôm chặt thiếu niên vào lòng, hảo hảo yêu thương, vì thế y mặc kệ tất cả mà cướp lấy thiếu niên, tiếp đó giam thiếu niên trong cung điện thần giới, không cho phép rời đi một bước, y muốn thiếu niên tuyệt mỹ này, y mặc kệ có phải là hoàng thái tử của ma giới hay nhi tử sủng ái nhất của Ma Đế.
Thân là người thống trị tối cao của thần giới, thực lực tự nhiên cường đại tới kinh người, mà Già Lâu La tuy là nhi tử được Ma Đế yêu thích nhất, hoàng thái tử điện hạ của ma tộc, thực lực bản thân tự nhiên cũng rất cường đại, nhưng người trước mắt lại là chúa tể thần giới. Kết quả tự nhiên không cần nói, mặc kệ Già Lâu La phản kháng giãy dụa thế nào, cuối cùng cũng bị mang về thần giới, bị nam nhân vừa thấy mặt là động tay động chân giam lỏng trong cung điện của y.
Chình mình tài nghệ không bằng người, bị thần tộc bắt giữ, Già Lâu La không thể nói gì. Nhưng vì cái gì nam nhân này mỗi ngày luôn động tay động chân với mình, hơn nữa ánh mắt y làm Già Lâu La sợ tới run rẩy. Đặc biệt là lúc đi ngủ, nam nhân kia cứ được một tấc lại muốn tiến một thước, nếu không phải Già Lâu La liều mạng bảo hộ quần áo của mình, chắc chắn sáng hôm sau tỉnh lại cả người đều trần trụi không có thứ gì che đậy. Tuy mỗi lần tỉnh lại, Già Lâu La luôn nhìn thấy những dấu đỏ chi chít rất khả nghi trên cơ thể trắng nõn của mình.
Thiếu niên tuyệt mỹ bị bắt về quả thực không thể tin được người có đôi mắt đỏ ngầu, đang thô bạo xé y phục mình là nam nhân từng giam lỏng nhưng vô cùng ôn nhu nhìn mình.
Thẳng đến kia bàn tay nam nhân thô lỗ vuốt ve làn da bóng loáng, mạnh mẽ liếm cắn cần cổ thon dài của mình, thiếu niên bị cơn đau đớn làm tỉnh táo lại, bắt đầu liều mạng giãy giụa, muốn thoát khỏi nam nhân dường như đã mất lí trí đang đè trên người mình.
Tuy Già Lâu La không phủ nhận mình không hề chán ghét nam nhân thần tộc đã giam lỏng mình ở đây. Nhưng tình huống hiện giờ làm Già Lâu La kinh hoảng. Đặc biệt là nam nhân này cứ lúc nặng lúc nhẹ gặm cắn da thịt, đôi tay vì cầm kiếm thời gian dài có vết chai cưng cứng dao động trên cơ thể, Già Lâu La phát hiện cơ thể mình mất đi khống chế, bắt đầu có những phản ứng kì quái.
Hai tay bị nam nhân giữ chặt trên đỉnh đầu, Già Lâu La nhìn nam nhân đang tàn phá trước ngực mình, thiếu niên không thể dùng tay để giải quyết, chỉ có thể khó chịu muốn khóc cố co duỗi đôi chân thon dài, liều mạng ma sát sàng đan mềm mại dưới thân để làm dịu cảm giác khó chịu.
Có lẽ nhìn thấy thiếu niên khó chịu, nam nhân nâng đầu nhìn thiếu niên mỉm cười ác liệt, tiếp đó một lần nữa dùng môi lưỡi mình kích thích cơ thể tuyệt mỹ dưới thân chìm vào dục vọng cường đại. Một tay không nhàn rỗi xoa nắn đầu ngực đỏ hồng dụ nhân, làm thiếu niên nhu mị thở gấp.
Lần đó, nam nhân thô lỗ cưỡng ép không để thiếu niên phản kháng, chiếm được nhân nhi mỹ lệ y thèm muốn đã lâu. Sau khi hoan ái, nam nhân nhìn cơ thể tràn ngập dấu vết của thiếu niên nằm trên giường lớn hoa lệ, ánh mắt tràn ngập thương tiếc, nhưng y không hối hận vì xúc động của mình.
Y không thể thả Già Lâu La trở về ma giới, Già Lâu La là của y, ai cũng không thể cướp đi. Cho dù thiếu niên tuyệt mỹ mệt mỏi nằm trên giường này có là nhi tử của Ma Đế cũng vậy.
Đưa tay vuốt nhẹ lọn tóc ngân sắc thấm đẫm mồ hôi của thiếu niên vì trải qua tình sự, nam nhân nhìn cơ thể thê thảm của thiếu niên vì mình không thể tiết chế, đáy mắt một lần nữa tối sầm.
Lúc ngón tay nam nhân chậm rãi luồn vào trong cơ thể thiếu niên, đôi ngươi tử sắc hơi híp lại vì mệt mỏi của thiếu nhiên đột nhiên kinh hoảng mở ra, ánh mắt ướt át, nhìn nam nhân đang mỉm cười tà ác, có chút vô lực hô: “Ngươi làm gì!”
Có lẽ vì lúc nãy bị nam nhân làm tới mức không ngừng rên rỉ nên âm thanh thiếu niên có chút khàn khàn, tràn ngập dụ hoặc vô tận, làm ánh mắt nam nhân đã đạt thỏa mãn một lần nữa tối sầm, thiếu niên từng bị dục vọng nhấn chìm đương nhiên biết ánh mắt này đại biểu cho điều gì, vì thế thiếu niên một lần nữa lại khẩn trương.
Mình thật sự không được, còn làm nữa sẽ chết. Tuy cơ thể ma tộc rất cường hãn, nhưng liên tục bị nam nhân chơi đùa, thiếu niên vẫn rất sợ hãi. Cơ thể thiếu niên hiện giờ chỉ cử động một chút cũng cảm thấy đau nhức khó nhịn, thiếu niên thực sự không chịu nổi dục vọng điên cuồng của nam nhân này.
“Giúp ngươi xử lý a, hay ngươi muốn để thứ kia của ta trong cơ mình?” Nam nhân vừa thưởng thức mị thái của thiếu niên, đồng thời ngón tay ác liệt trêu chọc trong cơ thể thiếu niên, nhìn thiếu niên vì động tác của mình mà khó khăn thở gấp, mị nhãn như tơ.
“Ngươi!” Cắn đôi môi bị hôn đến đỏ bừng, thiếu niên oán giận nhìn nam nhân không ngừng chiếm tiện nghi của mình, sau đó nghiêng đầu đi, không thèm nhìn nam nhân tính cách ác liệt này nữa. Nhưng ngay lúc này, mũi thiếu niên ngửi được một mùi vị tràn ngập tình dục. Mà dưới thân, nơi ngón tay nam nhân đang xâm nhập cũng cảm nhận được chút khác thường, là mùi vị của thứ nam nhân kia để lại trong cơ thể mình.
Loại mùi vị này thiếu niên không hề xa lạ, bởi vì trong trận tình dục cuồng bạo ban nãy, mùi vị tinh dịch tràn ngập nam tính của nam nhân này rất nồng đậm. Huống chi trên người thiếu niên cũng dính đầy bạch trọc dinh dính, cho dù muốn bỏ lơ cũng khó.
Thiếu niên không khỏi đỏ bừng gương mặt diễm lệ, lại không biết bộ dáng này của mình trong mắt nam nhân câu hồn đoạt phách cỡ nào, làm nam nhân một lần nữa mất tự chủ cúi người hôn lên cánh môi xinh đẹp của thiếu niên.
Nếu không phải sau đó phát sinh chuyện kia, thiếu niên mỹ lệ sẽ mãi mãi ở bên cạnh y; nếu như không phải vì tên gia hỏa Ma Đế kia, y có thể cùng Già Lâu La hạnh phúc sinh sống ở thần giới, cũng không có trận thần ma đại chiến sau đó.
“Phụ hoàng, ngươi sao vậy? Phụ hoàng?”
Tiếng kêu lo lắng làm Tây Lam Thương Khung thoát khỏi ký ức xa xưa. Nhìn hài tử trước mặt đang lo lắng nhìn mình, Tây Lam Thương Khung không khỏi thở phào. Nhân nhi y yêu thương nhất hiện giờ đang ở bên cạnh y. Mà lần này, bảo bối của y không phải nhi tử Già Lâu La của Ma Đế, mà là của y, Cửu hoàng tử của Tây Lam Thương Khung.
“Huân nhi, ngươi bao giờ mới lớn a!” Ôm chặt hài tử trước mắt, Tây Lam Thương Khung thì thào cảm thán.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.