Mới vừa vào cửa đã phát hiện ra bầu không khí cổ quái, hơn mười ánh mắt quét qua, hàng lông mi dài của Tân Di (tên của nhân vật này có nghĩa là mộc lan) giương lên, đại sư huynh Tô Hòa ho nhẹ một tiếng: "Tiểu vương gia gửi thư đến."
"Tiểu vương gia nhà nào khiến sư huynh coi trọng như vậy?" Tân Di không để ý, nói đến đây, bỗng trợn tròn hai mắt, lắp bắp hỏi: "Đại sư huynh nói là.. Hãn Úc gửi thư đến?"
Tô Hòa nặng nề gật đầu một cái, mấy lần mở miệng nhưng không cách nào nói ra được.
Tân Di càng cảm thấy kỳ lạ, tiến lên mấy bước xem phong thư, Tô Hòa vô thức giấu đi, nhưng vẫn không kịp. Tân Di quét mắt qua một cái đã thấy bảy tám phần, thì ra là thiệp mời của Hãn Úc, hỏi các vị sư huynh sư tỷ trong rừng hạnh (*) có thể đến chúc mừng được không, còn nói tân nương thân thể suy nhược, hy vọng có thể mời được Tân Di lên phía bắc giúp nàng ấy xem mạch.
(*) Mỗi độ xuân về, hoa hạnh nở rộ, xuân sắc đầy vườn, người ta lại nhớ đến Đổng Phụng, nhớ đến sự tích của người thầy thuốc lấy sự cứu giúp người làm lẽ vui sống nên xưng tụng ông là "Hạnh Lâm Xuân Noãn" (Xuân ấm rừng hạnh),"Dự Mãn Hạnh Lâm" (tiếng tăm đầy rừng hạnh). Người đời sau vì tích này mà gọi giới y học là hạnh lâm.
Tân Di trầm mặc chốc lát, chợt cười nói: "Tại sao lại là ta?"
Tại sao lại là nàng? Rõ ràng trong rừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-giang-nguyet/2667263/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.