Kỳ Sóc rất vụng về, coi lời Kỳ Diễn An dạy cậu như mệnh lệnh, từng bước một chấp hành. Ngày đó Kỳ Diễn An hôn cậu rất nhiều lần, chỉ là môi lưỡi quấn quýt cũng khiến cậu cảm thấy không dứt ra được. Mặt trời lặn nghiêng về phía tây, gió thổi sóng cỏ cuồn cuộn, Kỳ Sóc mềm nhũn nằm trong ngực, dịu dàng ngoan ngoãn nhu thuận, Kỳ Diễn An thiếu chút nữa muốn đem những gì được ghi chép trong Du Tương Xuân Ý Lục làm thành sự thật.
Sau ngày đó, hắn và Kỳ Sóc dắt ngựa đi bộ trở về Kỳ phủ.
Kỳ Sóc vẫn còn ngây ngốc, Kỳ Diễn An nói gì thì nghe lấy.
Giống như bây giờ, vốn là Kỳ Diễn An gọi tới mài mực, nhưng qua qua lại lại không biết tại sao lại bị Kỳ Diễn An kéo lên đùi. Bút lông trên bàn để lại vết mực trên tờ giấy đã viết vài chữ, nằm rải rác vương vãi khắp nơi. Tay Kỳ Diễn An di chuyển bên hông Kỳ Sóc, Kỳ Sóc ngồi trên đùi Kỳ Diễn An bị hắn giữ chặt gáy, không thể không ngửa đầu hôn hắn. Tiếng hít thở của hai người quấn quýt lộn xộn, bên tai là tiếng nước nhóp nhép. Tư thái như vậy làm cho Kỳ Sóc cảm thấy không được tự nhiên, nhưng đây là phân phó của Kỳ Diễn An, cậu không nghi ngờ hắn, chỉ cần làm theo là được.
Chỉ là có tiếng người nói chuyện từ ngoài cửa sổ đang mở, Kỳ Sóc mới nhớ ra lúc vào phòng, cửa vẫn chưa đóng.
Kỳ Sóc nhẹ nhàng kéo ống tay áo Kỳ Diễn An, Kỳ Diễn An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-giang-duoi-anh-trang/3577912/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.