🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

3.



Sau khi thành hôn, tôi và Cố Tây Yến chung sống với nhau rất hoà hợp. Anh ấy là người chồng rất tốt, luôn cùng tôi ăn cơm, nếu như trong quân đội có chuyện gấp phải nán lại, nhất định sẽ cử người trở về nói với tôi một tiếng.



Anh ấy làm việc ở bên ngoài, nếu đi đâu mà thấy mấy thứ đồ chơi kỳ lạ cũng sẽ gói về cho tôi một phần.



Sau khi biết khẩu vị yêu thích của tôi, ngoài mấy món đồ chơi kia sẽ kèm thêm một phần bánh ngọt. Công ty bách hoá tung ra kiểu hoa văn gì mới, tôi cũng là người đầu tiên được cầm trên tay.



Lão ma ma đã đi theo anh ấy nhiều năm mỗi khi nhìn thấy tôi vẫn luôn cười nói: “Chưa bao giờ nhìn thấy đại thiếu gia để tâm đến một người như vậy.”



Tôi cũng cười theo, lão ma ma bồi thêm một câu: “Lúc phu nhân vừa mới gả tới cũng không thích cười như bây giờ.” Tôi hậu tri hậu giác vuốt ve khuôn mặt, hình như quả thực là như vậy.



“Người yêu thương vợ như đại thiếu gia chúng tôi thật sự rất hiếm thấy. Phu nhân thật có phúc. Đại thiếu gia lo lắng cho ngài ở nhà cũ không quen, năm ngoái sau khi đưa sính lễ đã chia phủ ở một mình, phu nhân thoải mái tự do như bây giờ cũng chính là mục đích của đại thiếu gia.”



Quả thật, chúng tôi chia phủ mà ở, cách xa mẹ chồng chị dâu, vô hình trung thoải mái không ít. Cố Tây Yến thật có lòng. Tôi cầm bánh ngọt lên cắn nhẹ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-giang-can-nguyet/2808672/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.