Dịch & biên: †Ares†
oOo
Hồ lô nơi tay, Đại Nhiệt cảm thấy bình tâm hơn nhiều — có thể nói Ngưu Ma Vương Nhái là chỗ dựa lớn nhất của hắn trong trận này.
Chỉ tiếc là Ngưu Ma Vương Nhái có vẻ vẫn còn chưa hoàn thiện, bởi vậy không có khả năng trao đổi. Mà vậy cũng tức là việc được cứu nguy lúc nguy cấp hay không cũng trở thành rất hên xui.
Có thể nói Đại Nhiệt chủ động khiêu chiến Tùng Hạ Nhất Kê hoàn toàn là đang đặt cược, hắn cược hồ lô trong tay mình sẽ xoay chuyển càn khôn ở thời khắc mấu chốt.
Hiển nhiên là đánh bạc tất có thắng thua.
Đại Nhiệt cũng từng nghĩ tới một khi mình thất bại thì hậu quả sẽ kinh khủng thế nào: chỉ sợ mỗi một người chơi phun một ngụm nước miếng cũng đủ dìm chết hắn.
Cho nên việc đã là tìm đường sống trong cái chết, vì thế Đại Nhiệt tận lực chủ động để hi vọng có thể chiếm tiên cơ.
Tùng Hạ Nhất Kê đánh giá hồ lô trong tay Đại Nhiệt, nghi ngờ: hồ lô này nhất định không phải vật phàm, thế nhưng tại sao không hề có một chút hào quang nào tỏa ra cả?
Điểm này không phù hợp quan niệm về pháp bảo trong Tây Du Nhất Mộng.
Hễ là pháp bảo nhất định sẽ có hào quang chiếu xạ, pháp bảo càng lợi hại thì hào quang cũng càng sáng, càng mạnh.
- Chẳng lẽ còn chưa khai quang (chưa mở ra ánh hào quang)? Bảo bối này cũng là pháp bảo Tiên Thiên giống của mình ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-du-nhat-mong/2258770/quyen-7-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.