Chương trước
Chương sau
Dịch & Biên: †Ares†

oOo

- Nhị đệ, chuyện này chú thấy thế nào?

Trăng sáng chiếu rọi, góc độ vừa vặn như ghim lên đỉnh của tòa tháp nằm tại phía Tây thành. Tại đây, Thiên Hạ Nhất Thủ đang khoanh tay mà đứng, ngắm nhìn ánh sao phương xa.

Thiên Hạ Nhất Bôi đứng ở bên cạnh hắn, vẻ mặt có chút mê mang, một lát mới cười khổ nói:

- Đại Nhiệt này thật sự là… Nhìn hắn lúc nào cũng cà lơ phất phơ nhưng lại luôn khiến dư luận xôn xao!

Thiên Hạ Nhất Thủ cười lớn:

- Anh đã sớm nói tuyệt đối không thể xem thường hắn rồi mà.

- Một người chơi tự do lại có thể xây dựng được cái sơn trại đầu tiên của Trường An, tin này mà lan truyền ra thì thanh danh game thủ chuyên nghiệp chúng ta sợ là bị người người nhạo báng rồi.

Thiên Hạ Nhất Thủ lơ đễnh:

- Thanh danh là chuyện nhỏ. Anh chỉ lo việc Cuồng Nhiệt Trại sẽ được chiếm được tiên cơ, lợi dụng ưu thế sơn trại đầu tiên mà chiêu binh mãi mã, từng bước lớn mạnh, đến lúc đó thậm chí sẽ kéo hết những người chơi tự do về phe họ. Cần biết rằng ưu thế về các công năng của sơn trại sờ sờ ra đó, rất nhiều người đều muốn có được.

Thiên Hạ Nhất Bôi nhăn mày lại:

- Nghiêm trọng vậy sao?

- Thời đại này, trong game online chủ yếu chia làm hai phe là nghiệp dư cùng chuyên nghiệp. Như vậy, chúng ta thân là game thủ chuyên nghiệp thì dựa vào cái gì để sống?

Thiên Hạ Nhất Bôi không biết tại sao Nhất Thủ lại hỏi vấn đề cơ bản này, nhưng vẫn thành thật trả lời:

- Dựa vào bán trang bị cùng thu thù lao giải quyết các vấn đề cho người khác, ví dụ như nhận các việc truy sát.

Thiên Hạ Nhất Thủ nói:

- Không sai! Nói trắng ra là cũng chỉ có những người chơi nghiệp dư tự do kia mới có thể tiêu tiền mua trang bị cùng thuê chúng ta. Nhưng vấn đề là, một khi những người đó có một phe cánh có thực lực hùng hậu, thậm chí đạt tới mức có thể cùng chúng ta đối kháng thì sẽ hoàn toàn có thể tự lực cánh sinh. Như vậy, bọn họ còn có thể tìm chúng ta sao?

Thiên Hạ Nhất Bôi có chút nghi hoặc, hỏi:

- Đại ca, anh cho rằng chỉ bằng mấy người Đại Nhiệt có thể lay động địa vị của chúng ta sao?

Thiên Hạ Nhất Thủ thở dài, trầm ngâm nói:

- Vĩnh viễn đừng xem nhẹ đối thủ của mình! Nhị đệ, chú hẳn còn chưa quên mười năm trước chúng ta làm giàu thế nào chứ?

Thiên Hạ Nhất Bôi đương nhiên không có quên, mười năm trước, bọn hắn mười mấy người vẫn là một đám sinh viên yêu thích game online, nhưng rồi nhìn ra trong cái ngành giải trí này ẩn chứa vô tận cơ hội, liền dứt khoát làm game thủ chuyên nghiệp. Cứ thế bọn hắn đi dần từng bước một, tung hoành khắp những game online hot cỡ lớn, đả bại số đối thủ nhiều không đếm hết mà từ một đoàn thể tự do nho nhỏ phát triển thành một tập đoàn game thủ chuyên nghiệp hàng đầu có tới hơn một ngàn thành viên.

Thiên Hạ Nhất Thủ tiếp tục nói:

- Cứ thấy bệnh nhẹ mà không chữa rồi có ngày cũng thành đại họa! Chính vì chúng ta luôn bảo trì tâm tính ổn trọng cẩn thận này mới có thể duy trì địa vị tại quốc nội!

Thiên Hạ Nhất Bôi thắc mắc:

- Không phải từ trước đến nay chúng ta luôn hòa thuận với Long thị sao? Bọn họ cũng là người chơi tự do mà anh?

Thiên Hạ Nhất Thủ cười nói:

- Nhị đệ, chú lý giải sai rồi! Đối với người chơi tự do, chúng ta sẽ căn cứ tinh chất mà chia làm ba loại: thú nhất là có tiền có thế, ví dụ như Long thị. Bọn họ có chút thế lực trong trò chơi, thậm chí có đôi khi còn có thể ganh đua cùng chúng ta. Thế nhưng bọn họ không có dã tâm, bọn họ chỉ đuổi theo một loại cảm giác có tên là 'thoải mái'. Như vậy, thế nào mới có thể thoải mái đây? Ở trong trò chơi, muốn được thoải mái thì cần có skill tốt nhất cùng trang bị tốt nhất làm cơ sở. Nói cách khác, chỉ cần chúng ta đánh ra được trang bị tốt là có thể ra giá bán cho bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ không cò kè mặc cả. Nói đơn giản, ví bọn họ như một đám khách VIP, tuy là tính tình khó chịu chút, khó phục vụ chút, nhưng tuyệt đối có được tiềm lực tiền tài cuồn cuộn…

Thiên Hạ Nhất Bôi nghe được liên tục gật đầu:

- Không sai, giống như cái Kim Cương Hồ Lô hôm trước, Long Quyển Phong lại chịu bỏ ra 500 vạn đồng để mua, thật đúng là một gã phá gia chi tử điển hình!

- Ha ha, nghe nói hắn muốn mua pháp bảo này đi đối phó nhất địch nhân!

Thiên Hạ Nhất Bôi cũng cười:

- Có chiến tranh sẽ có nhiều tiền của phi nghĩa, quả nhiên đúng vậy… Đúng rồi, đại ca, còn hai loại nữa thì sao?

- Loại thứ hai chính là những những người chơi bình dân. Bọn họ chơi trò chơi chủ yếu để giết thời gian, tiêu khiển giải trí. Loại này chiếm số lượng nhiều nhất, là trụ cột của mỗi game online, bọn họ có thể tiêu tiền rất ít nhưng tích ít sẽ thành nhiều. Đối với bọn họ, chúng ta cần dùng thái độ phục vụ bình thản, cho dù có xảy ra mâu thuẫn cũng cần giải quyết trong hòa bình, tránh làm cho bọn họ phản cảm.

Nghe đến đó, Thiên Hạ Nhất Bôi lúc này mới thoải mái: chẳng thể trách đại ca bình thường luôn yêu cầu mọi người không được vô cớ sinh sự, thậm chí còn chủ động lãng phí thời gian, trợ giúp một ít người chơi tự do yếu thế, thì ra là muốn tạo nên danh tiếng một tập đoàn game thủ "lấy đức thu phục người", như thế mới dễ thu mua nhân tâm, tiện cho việc phát triển.

- Loại thứ ba, cũng chính là loại có tính nguy hiểm nhất. Bọn họ rất không an phận, dùng thân phận người chơi nghiệp dư nhưng lại muốn chia lợi ích cùng người chơi chuyên nghiệp. Phải biết rằng, mỗi một trò chơi đều giống như một miếng bánh ngọt, càng nhiều người ăn thì phần được chia càng ít. Mà trọng yếu hơn là, muốn lớn mạnh trong game cũng không cần có tích lũy ban đầu gì cả, nhiều khi chỉ cần một cơ hội, một lần gặp may thì vô danh tiểu tốt cũng có thể trở thành đại thần. Cho nên đối với loại người chơi này, sách lược của chúng ta chỉ có một chữ: giết!

Từ "giết" nói ra, Thiên Hạ Nhất Thủ đã đằng đằng sát khí.

Thiên Hạ Nhất Bôi hỏi:

- Ví dụ như Đại Nhiệt hiện tại sao?

- Không sai! Người này có đầu óc, có vận khí, có dã tâm, thuộc về nhân vật nguy hiểm cực đoan! Chúng ta quyết không thể nuông chiều cho hắn phát triển mà phải thừa dịp hắn căn cơ chưa ổn khiến hắn thất bại thảm hại, cho dù không thể đẩy hẳn ra khỏi trò chơi cũng phải làm hắn mất hết tự tin, khiến hắn không si tâm vọng tưởng muốn làm Trường An đệ nhất đại đương gia!

- Nếu vậy, thái độ của Bắc Phương Gia Viên cùng Thiết Huyết Minh sẽ như thế nào ạ?

Thiên Hạ Nhất Thủ cười nói:

- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ hẳn là cũng muốn làm điều tương tự. Có kẻ nằm cạnh giường há người ngủ được say? Hiện tại mấy công ty game thủ chuyên nghiệp đang đứng ở trạng thái cân bằng vi diệu, Đại Nhiệt xuất hiện vừa lúc thu hút mọi sự chú ý, không đánh chủ ý lên hắn thì lên ai!

Thiên Hạ Nhất Bôi cười hắc hắc:

- Như thế chẳng phải Cuồng Nhiệt Trại kia đang bốn về thọ địch, khó có thể sống yên sao?

- Đây là chuyện anh đã dự liệu. Nếu anh là Đại Nhiệt, anh tuyệt đối sẽ không lập sơn trại ở thời điểm này, chính là tự biến mình thành mục tiêu công kích. Bất quá nói thật, anh cũng đã lâu không có hoạt động, buồn bực chân tay đến phát ốm rồi! Có đối thủ cảm giác thật tốt!

Thiên Hạ Nhất Thủ bẻ bẻ khớp tay, vẻ mặt mãn nguyện, tiếp tục khẽ cười nói:

- Đây là một tràng tranh đấu rất thú vị, không quan hệ ân oán hay đúng sai, chỉ liên quan tới lợi ích!

-----oo0oo-----

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.