Chương trước
Chương sau
oOo
Qua trò chuyện, Yến Cuồng Đồ biết được Đại Nhiệt muốn lên Tiểu Hoa Quả Sơn đánh Mã Hầu Kiện Tướng lấy Đào Phù, lập tức vỗ ngực, bảo ngày mai nhất định sẽ theo hắn lên núi trợ giúp một tay. Có cao thủ hỗ trợ, xác suất lấy được Đào Phù lại tăng lên, Đại Nhiệt thật là cao hứng.

Một giờ đào quặng qua rất nhanh, Yến Cuồng Đồ thu hoạch không tồi, đào được một khối quặng vàng cùng sáu khối quặng sắt. Hắn thêm hảo hữu với Đại Nhiệt, sau đó truyền tống ra ngoài, tiếp tục đi bắt cá đổi cuốc. Đại Nhiệt có vẻ xui hơn, mới đào được mười lăm khối quặng đồng bỏ đi cùng hai khối quặng sắt kém tinh khiết, chẳng lẽ còn phải hành xác tiếp? Hắn phiền não không thôi, nhưng run rủi thế nào nhát cuốc tiếp theo lại bới ra được một khối quặng sắt độ tinh khiết 50%, đem về bán cho cửa hàng rèn cũng ít nhất được 300 đồng. Đại Nhiệt vui mừng quá đỗi, cũng không đào nữa, đợi thêm một lát cho đủ một giờ, cái cuốc trong tay tự động biến mất, thân mình bị truyền tống ra ngoài hầm mỏ.

Trời đã chuyển về xế chiều, mặt trời đỏ rực đã chuẩn bị lặn xuống mặt nước biển xanh thăm thẳm, khung cảnh cực kỳ lộng lẫy. Nhưng Đại Nhiệt lại không có thời gian thưởng thức mà bước nhanh tới cửa hàng rèn, đem số quặng đào được bán với giá 336 đồng. Kỳ thật khối quặng sắt độ tinh khiết 50% kia chính là tài liệu tốt để rèn đúc giáp trụ binh khí. Sau khi thỉnh kinh thành công, người chơi sẽ học được luyện kim thuật, lúc đó tự người chơi có thể chế tạo binh khí giáp trụ, giá trị khối quặng sắt này mới chân chính thể hiện ra. Thế nhưng hiện tại ‘giai cấp vô sản’ Đại Nhiệt không nghĩ được nhiều như thế, hắn cần tiền học skill, đành phải nhịn đau bán tống bán tháo cho NPC.

Có tiền dễ làm đại sự, Đại Nhiệt lập tức đi tìm sư phụ truyền công phu chiến đấu class Trư Bát Giới, học skill [Hàm Trư Thủ].

200 đồng vào túi, NPC Trư Bát Giới kia cười đến miệng toét ra như một đóa hoa loa kèn, lải nhải nói:
- Định ra tiêu chuẩn học phí như vậy cũng không phải vì ta muốn kiếm lời đút vào túi mình, mà là vì vạn vạn đệ tử Trư môn đang chịu khổ khắp thiên hạ, chỉ mong heo nào cũng có cơm để ăn, heo nào cũng có gái để chơi… Khụ, ngượng ngùng, gấp quá nói nhịu. Bất kể như thế nào, đây đều là một việc công đức vô lượng.

Quá vô sỉ! Chẳng trách sao Trư môn ngày càng lụn bại.

Skill học đến tay, Đại Nhiệt lập tức phẩy tay áo bỏ đi.

[Hàm Trư Thủ], công phu chiến đấu của Trư Bát Giới, cấp bậc yêu cầu: cấp 20, đẳng cấp trướt mắt: 0; kinh nghiệm thăng cấp 0/1000; gia tăng lực công kích hệ Mộc 40%; đây là công phu quyền cước, không thể trang bị vũ khí, vốn là năm đó Trư môn tổ tông Tịnh Đàn Sứ Giả sáng chế khi sống tại Cao Lão Trang. Vô chiêu vô thức, chủ công nơi ngực, bụng, hạ bộ của địch nhân, lợi hại phi thường.

Đệch, không ngờ lại là bộ công phu quyền cước, thiếu binh khí, lực công kích chẳng phải là đại giảm sao? Lại đặc biệt tấn công ngực bụng hạ bộ của đối phương, chẳng may đối phương là nữ, kia không phải tự biến mình thành lưu manh biến thái? Quả nhiên danh xứng với thực, đáng khinh, cực kỳ đáng khinh!

Có skill mới, Đại Nhiệt liền bán binh khí đi, mua thêm một bình thuốc, hai tay trống trơn đi tìm một chỗ để luyện skill. Bãi biển Đầu Chó không muốn đi, quái vật trên Hắc Phong Sơn quá ít, Dã Trư Lâm quá xa, suy nghĩ một thoáng, hắn cuối cùng quyết định đi Kiếm Các nằm dưới vùng núi phía Nam thôn.

Địa hình Kiếm Các khổng lồ phức tạp, vô số chủng loại quái vật Thú tộc, là một thiên đường lý tưởng để luyện cấp, rất nhiều nhân vật cấp bậc lão đại đều chọn tổ chức đại đội ngũ rồi tới đây tranh một bãi mà thăng cấp. Hơn nữa, đại Boss Thú Vương của giai đoạn tân thủ là quanh quẩn ở vùng này, hành tung bất định, nghe nói ngẫu nhiên sẽ xuống núi, đi qua Kiếm Các.

Tiến vào bản đồ dài liên miên hơn mười dặm, chỉ thấy những tảng đá hình thù kỳ quái nằm san sát, cây lạ mọc thành bụi, quả thực có chút âm u đáng sợ. Trên trăm con đường núi chia ra từ lối vào, mỗi con đường lại thông tới một vị trí khác nhau. Trên đường thỉnh thoảng có Tê Ngưu cấp 25, Tiểu Báo cấp 27, Mãnh Hổ cấp 30 v.v…, giống như là một vườn bách thú thiên nhiên khổng lồ.

Đại Nhiệt căng thẳng, chọn một đường tiến vào, tập trung tinh thần đề phòng. Hắn một mình tới nơi hung hiểm thế này luyện skill cũng có lý do, đó là bởi vì tốc độ tăng skill cùng cấp bậc quái vật bị giết có liên quan, quái vật cấp bậc càng cao, độ thuần thục skill tăng lên lại càng mau, càng dễ dàng thăng cấp.

Đi một đoạn chợt thấy tại bụi cây ven đường có một con gà rừng mập mạp, ngứa tay, Đại Nhiệt lập tức dùng Hàm Trư Thủ vồ đến, tức thì khiến con vật nhỏ tội nghiệp chỉ có cấp 3 này thất khiếu chảy máu bỏ mình, đạt được 5 điểm exp.

Hắc hắc, ngượng ngùng, thử việc dễ trước cho chắc ăn!

Xào xạc một tiếng, từ bụi cây lại chui ra một con thỏ trắng, mắt tròn xoe nhìn chằm chằm Đại Nhiệt. Nếu là bình thường, Đại Nhiệt đã thương tình tóm lấy nó đem về làm nồi canh thịt, giúp nó hóa sang kiếp khác đỡ vất vả hơn, nhưng hiện tại không rảnh, liền hét lớn một tiếng:
- Nhìn cái gì vậy? Chưa thấy qua soái ca hả!

Con thỏ bị hoảng sợ, vèo một cái chui về bụi cỏ, đoán chừng là đi tìm đồng bạn để được an ủi.

Cứ thế thi triển uy phong với chút quái vật sơ cấp, Đại Nhiệt vênh váo tự đắc, rất nhanh tìm được một con Sơn Ngưu (trâu núi) cấp 26 đang ăn cỏ ven đường, lập tức luyện tay.

Con Sơn Ngưu này da dày thịt nhiều, chịu đòn cực tốt, lực công kích lại không cao, đúng là cái bia thích hợp để luyện tập.

Thấy không có nguy hiểm, Đại Nhiệt yên lòng, nổi hứng pm cho Thiên Tầm Ái:
- Tiểu mỹ nữ, đang ở nơi nào thế?

Thiên Tầm Ái online, nhưng lại mãi không thèm trả lời. (Giống truyền thuyết ‘Đã xem’ trên Facebook :]] )

Đại Nhiệt cảm thấy kỳ quái, tiếp tục hỏi:
- Không có thời gian nói chuyện phiếm với anh sao? Đang làm nhiệm vụ hay đang đánh Boss?

Thiên Tầm Ái vẫn chưa hồi âm.

Đại Nhiệt thở dài, đổi giọng chanh chua:
- Hay là em tìm được bạn trai rồi, đang hưởng thụ hạnh phúc thế giới hai người?

Thiên Tầm Ái quả nhiên tức thì pm lại, có vẻ rất tức giận:
- Nói hưu nói vượn!

Không sợ gái mắng, chỉ sợ gái không nói lời nào! Đại Nhiệt lập tức nói:
- Thế tại sao em không để ý tới anh?

- Hứ! Không phải anh rất bận rộn sao? Em cũng không dám quấy rầy anh thanh tu.

Hóa ra là nàng tức giận hai lần trước pm mà hắn đều bơ đi. Đại Nhiệt vội giải thích, nói rõ đầu đuôi.

Nghe xong, Thiên Tầm Ái lập tức thân thiết nói:
- Thì ra là em hiểu lầm anh. Trư ca ca, em còn tưởng rằng anh cố tình không muốn nói chuyện với em ấy chứ.

- Làm gì có chuyện ấy? Em thiện lương, giàu tình thương người như Bồ Tát vậy, nói thêm được vài câu với em anh sẽ có thể ăn thêm một chén cơm, nụ cười trên mặt có thể nhiều thêm mười lần. Việc có ích cho thể xác và tinh thần nhường ấy làm sao anh không muốn cho được?

Nghe hắn ba hoa, Thiên Tầm Ái xì một tiếng rồi nở nụ cười:
- Em chỉ cho anh 5 đồng thôi mà? Sao có thể so sánh với Bồ Tát được chứ.

- Anh thấy so sánh như thế quá chuẩn, ai quy định Bồ Tát nhất định là phải phổ cứu chúng sinh, giải cứu địa cầu chứ. Một giọt nước đã phản xạ ra hào quang chói lọi của mặt trời, năm đồng cũng có thể biểu đạt ra đức tính của em, một cô gái vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, ngoại trừ so sánh với Bồ Tát, quả thực anh không tìm được hình mẫu thứ hai nữa.

Thiên Tầm Ái tựa hồ có chút ngượng ngùng, một lát mới đáp lời:
- Trư ca ca, anh đừng dùng những lời tâng bốc ấy nữa, nghe sến lắm… Em không thích nói chuyện với những người dẻo mỏ quá.

Toát mồ hôi!

Đại Nhiệt gãi gãi mũi to, vội hỏi:
- Kỳ thật đâu, nói chuyện là một môn nghệ thuật, nghệ thuật đương nhiên cho phép sử dụng một ít thủ pháp tu từ. Nếu cứ hỏi gì đáp nấy thì khô khan lắm. Huống chi đây chẳng qua là đang trong trò chơi, trò chơi vốn là hư ảo, trong hư ảo nói chuyện cần gì nghiêm túc như thực tế chứ? Đùa giỡn một chút chẳng phải càng thêm vui vẻ sao?

Thiên Tầm Ái trầm mặc, hiển nhiên là đang nghiền ngẫm mấy lời này, một hồi lâu sau mới nói:
- Em không đồng ý quan điểm của anh. Trò chơi dù là hư ảo, nhưng người chơi trong đó lại chân thật. Tính cách bản chất của một người thế nào đều được phản ánh qua những gì họ làm và nói trong game, đây chính là thói quen suy nghĩ. Tuy rằng không phải hoàn toàn giống nhau, nhưng phần lớn sẽ tương tự, cho dù có chút hành vi cực kỳ trái ngược thì cũng chỉ là phần người đó giấu đi ở bên ngoài, mang vào game mới có điều kiện thể hiện ra thôi.

Cao! Thật cao! Vị tiểu cô nương có vẻ như không rành thế sự này đột nhiên nói ra một vấn đề lý luận hết sức uyên thâm, làm cho vị chuẩn Thạc sĩ Đại Nhiệt cảm thấy xấu hổ.

- Trư ca ca, em phải đi giúp chị làm nhiệm vụ đã, lần sau nói chuyện vậy nhé!

Đại Nhiệt đang chuẩn bị tài liệu hùng biện cùng nàng, nàng lại gọn gàng chạy mất.

Rơi vào đường cùng, Đại Nhiệt đành phải bỏ tâm tư, tập trung vào luyện skill. Sau khi hạ con trâu chứ 39, Hàm Trư Thủ rốt cục luyện đầy cấp 1.

-----oo0oo-----

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.