Chương trước
Chương sau
Chân vừa chạm đất, Đại Nhiệt lập tức chạy như điên về hướng định sẵn.

Sơn Thử Tinh nhìn thấy, mặt chuột giận dữ, dùng cả bốn chân đuổi sát không bỏ.

Mọi người trên cây thoát khốn, lau mồ hôi rồi mau chóng nhảy xuống.

- Trư Bát Giới này chạy trốn quá con mẹ nó nhanh, có giày cộng tốc sướng thật.
Sa Trung Hành cảm thán.

Thiên Tầm Phong hắc hắc cười gian:
- Chạy nhanh thì thế nào? Lần này hắn chết chắc rồi, đợi hệ thống tẩy sạch đi.

- Sao lại thế ạ?
Thiên Tầm Ái rất là khó hiểu.

Thiên Tầm Phong cười ha ha, định liệu trước nói:
- Theo quan sát của anh, Đại Nhiệt căn bản không chạy nhanh bằng Sơn Thử Tinh, anh cam đoán hắn còn chưa tới cửa thôn đã bị giết chết.

Nghe vậy, Thiên Tầm Ái sốt ruột hỏi:
- Vậy sao vừa rồi anh không nói?

Thiên Tầm Phong dương dương tự đắc:
- Gã đó thích hổ báo, không cho hắn chịu chút đòn đau thì không biết trời cao đất rộng.

- Chuẩn, tên khốn Trư Bát Giới đó mượn gió bẻ măng, cho hắn nghẹn chết với số tiền phi nghĩa kia đi!
Sa Trung Hành lên tiếng phụ hoạ.

Đáng tiếc Đại Nhiệt đã không có cơ hội nghe mấy lời này. Hắn mới chạy chưa được nửa dặm cũng đã cảm giác không ổn. Tốc độ của Sơn Thử Tinh kia rõ ràng là nhanh hơn hắn một chút, chỉ thoáng chốc đã khiến tiên cơ chạy trước của hắn thành hư ảo.

Khổ rồi, tính kế không thoả đáng, lần này ăn trộm gà không xong còn mất nắm gạo. Bé chuột thân yêu, ca bộ dáng không soái, bụng to tai lớn, toàn thân là dầu, đuổi ca làm cái gì chứ?

Đại Nhiệt một bụng nước đắng không có chỗ xả, chỉ có thể liều mạng chạy như điên, hy vọng tìm ra một đường sinh cơ ở phía trước.

Chạy đến cây cầu độc mộc bắc qua sông cũng là lúc thể lực của hắn dầu hết đèn tắt, thân hình đình trệ, cuối cùng không có biện pháp tiếp tục trốn. Sơn Thử nháy mắt vượt qua, Đại Nhiệt thậm chí ngửi được mùi tanh tưởi toát ra từ miệng nó.

"Chát!"
Lưng Đại Nhiệt trúng một đòn, —330, cơ hồ đem hắn miểu sát. May mắn lên tới cấp 5, HP tăng lên thành 350 —— Trư Bát Giới thăng một cấp thêm 50 máu, mà class khác chỉ thêm 30.

Đại Nhiệt mang theo vạch máu cuối cùng ngã lăn trên mặt đất, thuốc cũng không kịp uống, chỉ biết nhắm mắt chờ chết.

Không để hắn đợi thêm, con Sơn Thử Tinh kia há to cái miệng đỏ lòm như chậu máu, nhằm cổ hắn mà cắn tới.

Thế nhưng đúng lúc này, "ào" một tiếng thật lớn, nước trong sông bị khuấy động bắn tung tóe, một quái vật toàn thân đen xì nhảy ra, đinh ba bằng thép trong tay bay ra, sắc ngọt đóng đinh con chuột tinh trên mặt đất.

- Thật mạnh!

Đại Nhiệt trợn mắt há hốc mồm, thất thanh kinh hô! Thật sự là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, xem tốc độ kia, rất có xu thế sét đánh không kịp che mông —— ngượng ngùng, quá mức kích động, có vẻ như dùng sai ngữ pháp.

Tuy rằng quái vật mới xuất hiện càng thêm hung thần ác sát, nhưng trong lòng Đại Nhiệt không chút kinh hoảng, bởi vì trên đỉnh đầu quái vật có một dòng chữ hiển thị tên màu lam—— đây là dấu hiệu riêng của NPC.

[Tuần Hải Dạ Xoa]!

Tên rất quen thuộc.

Đại Nhiệt chợt nhớ ra, đây không phải là kẻ được Long Vương phái tới giết Viên Thủ Thành sao? Vì sao xuất hiện lúc này, còn đúng lúc cứu mình một mạng?

Hắn chật vật đứng lên, trước tiên dùng thuốc hồi máu, lại nhìn sang thấy nơi xác Sơn Thử Tinh biến mất có một chiếc nhẫn đang lóe sáng, không khỏi vui mừng quá đỗi, nhanh chóng chạy qua định nhặt lên.

Vật phẩm trang bị trong Tây Du Nhất Mộng rơi ra rất ít, trong đó loại trang sức càng là ít xuất hiện nhất, cho dù là đồ rác rưởi cũng có thể bán cái giá tốt. Mà xuất phẩm từ chuột tinh hẳn sẽ không quá lởm.

"Thật xin lỗi, vật phẩm này tạm thời không thể nhặt, xin mời thử lại sau!"

Ngất, quên mất không phải mình đánh chết quái thì phải qua ba phút mới có thể nhặt. Đại Nhiệt vội đứng dậy, lấy chân đè lên che cái nhẫn đi, mặt tỉnh bơ huýt sáo. Nhìn thấy thứ tốt, ai không đỏ mắt? Mang ngọc mắc tội, nếu là bị người khác nhìn thấy, hùa nhau vây công, vậy hắn liền chết không toàn thây.

- Trư ca ca, anh không sao chứ!
Thiên Tầm Ái pm đến, quan tâm hỏi. (1)

- Tạm thời không có việc gì... A, hiện tại anh đang có chút chuyện, lát nói chuyện sau nhé…
Đại Nhiệt ngẩng đầu, thấy Tuần Hải Dạ Xoa mang theo binh khí, đằng đằng sát khí đi tới.

Trong lòng hắn sợ hãi: sẽ không phải bởi vì chính mình tìm Trí Điên đại sư giúp Viên Thủ Thành, bị Long Vương giận lây, phái Dạ Xoa tới giết mình tiết hận chứ?

Không đúng, NPC giết người chơi là phạm pháp!

Dạ Xoa tới cách người Đại Nhiệt ba bước, bỗng nhiên cúi đầu vái chào:
- Đại Nhiệt thiếu hiệp, tiểu nhân hữu lễ.

Đại Nhiệt há to miệng đến mức có thể nhét nguyên một con trâu vào, vội hoàn lễ nói:
- Dạ Xoa đại nhân, ngài có sự tình gì cứ mở miệng, hà tất đa lễ.

Vừa dứt lời, hệ thống đã có nhắc nhở: "Bạn gây ra nhiệm vụ 'Ngụy Trưng cùng Trảm Long Lệnh', nhiệm vụ này là nhiệm vụ thứ hai trong ba nhiệm vụ ẩn liên hoàn, có tính chất duy nhất, thời hạn hoàn thành: 12 giờ. Vượt quá thời hạn nếu không hoàn thành sẽ kích thích cơn giận vì chủ của Dạ Xoa, đem bạn xiên chết!"

Đại Nhiệt lấy lại tinh thần, từ kinh sợ chuyển sang vui mừng, thì ra là tiếp sau nhiệm vụ lúc trước. Ngon ngọt của nhiệm vụ ẩn đầu tiên hắn đã hưởng qua, cửa thứ hai phần thưởng nhất định còn tốt hơn. Có điều nếu không hoàn thành trừng phạt cũng tương đối tàn khốc, ai chịu được một xiên của Dạ Xoa chứ? Tuyệt đối chết không toàn thây.

Hắn vội hỏi:
- Dạ Xoa đại ca, có chuyện gì xin cứ nói thẳng.

Dạ Xoa đứng thẳng, uy phong lẫm liệt, cao hơn Đại Nhiệt hai cái đầu, nói:
- Long Vương của chúng ta bởi vì can thiệp sự vụ nhân gian, bị trụ trì Hắc Phong Tự Trí Điên đại sư tố cáo lên Thiên Đình, Ngọc Đế ban hạ Trảm Long Lệnh, muốn xử tử Long Vương. Tháo chuông cần người treo chuông, việc này đã từ thiếu hiệp mà bắt đầu, hi vọng giờ thiếu hiệp lại làm người kết thúc. Sau khi chuyện thành công, bảo bối Long Cung mặc cho thiếu hiệp lựa chọn.

Một câu "bảo bối Long Cung mặc cho thiếu hiệp lựa chọn" làm Đại Nhiệt mừng rỡ như điên. Tục ngữ nói: "Giàu cũng chỉ bằng Long Vương", hiển nhiên bảo bối là nhiều vô số kể, nếu mặc hắn chọn lựa, muốn không phát tài cũng khó.

Đại Nhiệt nghĩ nghĩ thêm chút, đối phương khẳng khái như thế, nhiệm vụ khẳng định không đơn giản, lập tức hỏi:
- Dạ Xoa đại ca, đại ca muốn ta làm gì? Mặc kệ lên núi đao xuống biển lửa cũng tuyệt không chối từ.

Dạ Xoa nói:
- Ta đã dò xét được tin tức, lần này thừa lệnh xử trảm Long Vương là quan Nhân Tào Ngụy Trưng (2). Hắn đã tiếp nhận Trảm Long Lệnh Thiên Đình ban xuống, đang trên đường đến, đêm nay sẽ ngủ lại Hoa Quả Thôn. Nhân cơ hội này, thiếu hiệp hãy đi trộm Trảm Long Lệnh, chủ công của ta sẽ được bình yên vô sự.

- Nhưng ta làm thế nào trộm đây?

Tuần Hải Dạ Xoa nói:
- Cứ yên tâm, hiện tại ta sẽ truyền cho thiếu hiệp thần thâu thuật Thập Bát Mô. (3)

Thập Bát Mô! Tên này thật dâm đãng, Đại Nhiệt vừa rủa thầm vừa vội đi tiếp thụ.

Dạ Xoa đặt một ngón tay lên trán hắn, một luồng sáng đen lóe ra, trước mắt Đại Nhiệt xuất hiện hơn mười ảo ảnh động tác kỳ quái.

Hệ thống nhắc nhở: "Bạn đã học xong thuật ăn trộm: [Thập Bát Mô]."

Đại Nhiệt mở ra bảng skill, mặt trên quả nhiên nhiều hơn một đồ án hình cánh hoa mai: [Thập Bát Mô], thượng cổ kỳ thuật, tương truyền năm đó Tề Thiên Đại Thánh đại náo Thiên Cung, khi ăn trộm đan dược của Thái Thượng Lão Quân đã ngẫu hứng sáng chế, diệu thủ không không, quỷ thần khó lường; trước mắt cấp bậc là 0, exp thăng cấp 0/100, mỗi lần ăn trộm thành công exp tăng trưởng 10%; không thể sử dụng đối với người chơi.

Hắc hắc, cái này thực phát tài rồi, lại có chú thích không thể sử dụng đối với người chơi, như vậy liền tỏ rõ có thể sử dụng đối với quái vật. Dùng cái thuật ăn trộm này chui vào giữa bầy quán, không quan tâm Thần Tiên Ma Phật, đực cái, đẹp xấu, thấy túi tiền trống thì mò mấy cái, chẳng phải là tài nguyên cuồn cuộn đến đây sao?

- Vậy tính mệnh Long Vương chúng ta xin toàn bộ nhờ thiếu hiệp, tiểu nhân ở đây đợi tin lành.
Dạ Xoa kích động đến rơi nước mắt, thật là một trung thần.

Đại Nhiệt ha ha cười nói:
- Cứ việc yên tâm, chờ tin tốt của ta đi.

Thời gian đã đến, hắn vội vàng nhấc chân móc cái nhẫn lên.

[Thử Tinh Chỉ Hoàn] (tay trái) —— một người chơi người nhiều nhất có thể trang bị hai cái nhẫn, hơn nữa phân rõ tay trái tay phải, không thể sử dụng lẫn lộn.

Sức nặng 1, độ bền 10/10, cấp bậc yêu cầu: cấp 10, mỗi giây khôi phục sinh mệnh 4 điểm.

Chớ xem thường 4 điểm hồi phục sinh mệnh này, thời khắc mấu chốt, nhiều một chút máu là có thêm một đường sinh cơ, hơn nữa có thể liên tục không ngừng hồi máu sẽ tiết kiệm rất nhiều tiền mua thuốc.

Thứ tốt, hiện tại ít nhất có thể bán hơn 1500 đồng. Đáng tiếc cấp 10 mới có thể đeo, giờ còn chưa đủ.

Đại Nhiệt cáo từ Dạ Xoa, cũng không đi chỗ khác, canh ở cửa thôn, chờ đợi Ngụy Trưng kia tiến đến.

-----oo0oo-----

Chú thích:
- (1) Pm = private message: tin nhắn riêng, tin nhắn mật giữa hai người chơi với nhau.

- (2) Ngụy Trưng: là một nhà chính trị và sử học có thật sống ở thời đầu nhà Đường. Ở trong Tây Du Ký, tác giả Ngô Thừa Ân xây dựng ông thành một ẩn thần, thẳng thắn, làm thừa tướng dười triều vua Đường Thái Tông, nhận lệnh của trời chém Long Vương sông Kinh. Chi tiết xem lại link đính kèm ở chap 2.

- (3) Thần thâu thuật Thập Bát Mô : thuật trộm thành thần Sờ 18 Chỗ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.