Xảy thấy hai thầy đạo sĩ chạy ra dốc sức, coi bộ các sãi sợ điếng xanh, rán đổ mồ hôi, kẻ kéo người đẩy.
Hành Giả than rằng:
- Thầy chùa sợ thầy pháp thì phải. Nói vậy bấy lâu mình nghe đồn đường đi Tây Phương có nước trọng thầy pháp mà khinh dễ thầy chùa là đây, để ta hóa ra đạo sĩ mà hỏi thử.
Tính rồi hiện hình như lời nói, tay gõ mõ miệng ca, đi gần tới trước mặt hai đạo sĩ kia, liền chấp tay mà bái.
Hai đạo sĩ đáp lễ rồi hỏi rằng:
- Chẳng hay tiên sanh ở đâu đến đây?
Tôn Hành Giả đáp rằng:
- Ðệ tử đi du phương, đâu cũng là nhà, không có xứ sở, xin hai vị đạo trưởng chỉ dùm ngõ nào có nhà lương thiện, đặng tôi xin một bữa cơm chay.
Hai đạo sĩ cười rằng:
- Sao tiên sanh buông lời nhẹ thể như vậy?
Tôn Hành Giả hỏi:
- Làm sao mà nhẹ thể?
Hai đạo sĩ đáp rằng:
- Nói sự xin cơm chay như vậy, không phải là nhẹ thể hay sao? Chắc là thầy ở phương xa mới đến đây, chưa biết phong tục, nội thành nầy chẳng những là bá quan văn võ và nhà hào hộ trọng đạo mà thôi, dầu hoàng đế cũng vậy nữa.
Hành Giả xin cắt nghĩa cho rõ nước chi, hai đạo sĩ nói:
- Ðây gọi là nước Xa Tri, chúng tôi có thân với Hoàng đế.
Tôn Hành Giả cười ngất nói rằng:
- Như vậy Hoàng đế cũng là người đạo sĩ.
Hai đạo sĩ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-du-ky/2031079/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.