Nói về Thại thái Tuế truyền quân yêu đi giáp vòng kiếm Tôn Hành Giả mà không đặng, nó cũng cứ việc kiếm hoài.
Tôn Hành Giả đã hóa ra con ruồi đậu trên cửa động đá, thừa dịp chúng nó mắc rộn ràng, liền bay vào nhà thấy Kim thánh cung ngồi cúi đầu trên ghế mà khóc.
Tôn Hành Giả bay đậy trên đầu tóc; nghe Kim thánh cung than rằng:
- Chúa công ôi! Chẳng biết kiếp trước tôi làm tội chi, đời nay bị chích đôi lẽ bạn! Bởi lấy lục lạc không đặng, nên tương tư càng bội hơn xưa.
Tôn Hành Giả bò lần gần tai Kim thánh cung mà nói rằng:
- Nương nương đừng sợ, ta là Thần tăng Tôn trưởng lão còn sống đây, bởi ta tánh nóng nên ăn cắp lục lạc ra nhà mát gở bông mà xem; mới đỗ lửa tá họa. Ta quăng lục lạc, giao chiến với nó, thất thế phải hóa ra con ruồi đậu trên ngạch cửa. Bởi thấy nó không mở cửa, cứ việc kiếm hoài, nên ta ra không đặng. Vậy thời Nương nưong mời nó vào chuyện vãn, đặng tôi trốn ra kiếm thế khác mới đặng.
Kim thánh cung nghe nói hết hồn, và khóc và hỏi rằng:
- Thầy bây giờ là người sống hay là thành ma?
Tôn Hành Giả nói:
- Ta chẳng phải người cũng không phải quỷ, nay đã hóa ra con lằn xanh ở dây, Nương nương hãy sai thỉnh Thại thái Tuế cho mau.
Kim thánh cung nói nhỏ rằng:
- Thầy đừng nhát tôi tội nghiệp?
Tôn Hành Giả nói:
- Tôi lẻ nào dám nhát Nương nương, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-du-ky/2031024/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.