Lúc các học sinh khác đang bị tin tức Harry Potter là cháu ngoại của Voldemort làm sững sờ thì Lucius đã chỉ huy các học sinh của Slytherin để trống vị trí đầu tiên biểu tưởng cho quyền lực cao nhất của nhà Slytherin cùng vị trí thứ ba phía bên trái, chính mình ngồi xuống vị trí thứ hai phía bên phải. Voldemort vuốt cằm tán thưởng, kéo Harry ngồi xuống vị trí cao nhất, Snape ngồi ở vị trí còn lại.
Sau khi Voldemort trở lại bàn giáo sư, bữa tối gián đoạn lại tiếp tục bắt đầu. Nhưng học sinh của bốn nhà cùng đại bộ phận giáo viên đều trộm dò xét Harry. Học sinh của Slytherin là hâm mộ cùng sợ hãi, những học sinh của các nhà khác có bất an có chán ghét, đương nhiên, cũng có hâm mộ cùng cung kính.
” Cháu ngoại của giáo sư Voldemort? Người kế thừa của Voldemort? Thân phận vĩ đại cỡ nào a.” James khinh thường bĩu môi.
” Đã sớm biết Slytherin không có một thứ tốt.” Sirius tiếp lời, ánh mắt như vô tình đảo qua Lily.
” Vậy chúng ta nên làm sao bây giờ? Thân phận của Harry Potter đã khác, chúng ta có nên chống đối cậu ta và Snape nữa không?” Đôi mắt nhỏ của Pettegrew ngập nước, giống như có thể khóc bất cứ lúc nào.
Sirius hét lớn một tiếng:” Câm miệng, đồ nhát gan! Nếu mày sợ hãi, liền chuyển qua Slytherin, liếm giày cho Harry Potter!”
Mặt Pettigrew nhất thời đỏ bừng, lẩm bẩm nói:” Tớ không có ý tứ này, Sirius……”
” Được rồi.” James không kiên nhẫn cắt ngang lời biện giải của hắn,” Gryffindor là biểu tượng của lòng dũng cảm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-cua-ta-xuyen-qua-toc-den-cua-nguoi/761925/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.