Chương trước
Chương sau
Trận tranh đấu giữa RG và EK là trận đấu cuối cùng của giải mùa xuân.
Kết thúc thi đấu, sau khi xử lý một đống chuyện thượng vàng hạ cám*, các tuyển thủ chuyên nghiệp của căn cứ RG bắt đầu ngày nghỉ Tết âm lịch.
(*) “Thượng vàng hạ cám” là câu khẩu ngữ đã có từ xa xưa, dùng để mô tả nhưng nơi có đủ mọi thứ, từ quý giá nhất đến xoàng xĩnh nhất đều chẳng thiếu.
Hầu Tử và 11 là người thành phố X.
Ngày thứ hai được nghỉ liền kéo hành lý đến sân bay, lên đường về nhà.
Nói cũng buồn cười, hai người trong nước vội vã về nhà, một vị nào đó ở nước ngoài lại đủng đỉnh không gấp, suốt ngày đi sau bình luận viên Dư, ân ái ngọt ngào làm người ngoài ngấy sến.
Đồng hành cùng đôi Tống Phưởng.
Sắp đến Tết, công việc của Tống Phưởng rảnh hơn trước nhiều, hơi nhàn rỗi. Nhưng cũng chỉ là hơi thôi, vì cô còn thiếu hai video giáo trình trang điểm và một bài viết dài thử series son mới chưa làm. Dưới tài khoản cô là một đống lớn bình luận dặn dò “Cần thêm” “Trang điểm bồ câu”, Tống Phưởng nhây lâu nữa cũng thấy ngại.
Giang Ký Minh cũng không tốt hơn Tống Phưởng là bao. Dù đã được nghỉ nhưng anh là người nước đến chân mới nhảy, đến cuối tháng lại phải bắt đầu điên cuồng livestream bù đầu tháng.
Thế là ở nhà Tống Phưởng xuất hiện một màn như này ——
Giang Ký Minh livestream ở trong phòng sách múa bàn phím lạch cạch, Tống Phưởng quay video makeup trong phòng ngủ. Trạng thái hài hòa giữa giới làm đẹp và giới eSport.
Nhưng hài hòa cũng có lúc xuất hiện tiết mục xen giữa.
Như là hôm trước Tống Phưởng review son môi, vừa lúc tô đến Dior màu 999 cực kỳ đỏ như quỷ.
Đánh màu kia xong, cô lại khát nước, thế nên vừa dùng tẩy trang nước cho mắt môi lau miệng, vừa đi vào phòng bếp.
Cô mới vứt bông tẩy trang vào thùng rác trong bếp, còn chưa kịp chà vòng màu đỏ lớn bên ngoài thì Giang Ký Minh đi tới.
Anh cầm cốc thủy tinh, sau khi thấy cô thì nhìn chằm chằm miệng cô vài giây, trầm giọng nói: “Yêu quái kia, ăn thịt trẻ con ngon không?”
Tống Phưởng sửng sốt đúng năm giây mới phản ứng lại.
Cô đấm mạnh từng cái lên người anh.
Đấy là cô tô son chứ không phải ăn thịt người nhá! Còn nói cô là yêu quái à?! Móa nó, tên quái vật đa nhân cách này!
Cặp đôi gió thoảng, tình cảm mây bay.

Bận rộn vài ngày, công việc của Tống Phưởng và livestream của Giang Ký Minh chỉ còn lại một chút xíu.
Tống Phưởng quay xong một video cuối cùng, Giang Ký Minh livestream xong buổi cuối cùng, xem như việc lớn đã thành.
Không biết dạo này giới làm đẹp lại bắt trend bất thường ở đâu ra —— trang điểm kiểu hôn môi. Ý nghĩa như tên, kiểu trang điểm này không nhấn vào mắt, quan trọng là môi. Son môi bôi ra viền môi, hình dáng khác thường, cuối cùng tạo nên hiệu quả như vừa đánh son hôn môi với người khác xong.
Một kiểu trang điểm cực kỳ làm màu.
Tống Phưởng cũng không cảm thấy đẹp mắt, nhưng vì là xu hướng, các fan hâm mộ đều muốn xem nên cũng làm thử.
Kiểu trang điểm này không khó, màu mắt dùng tương tự màu son, thiên về kiểu vẽ Âu Mỹ là được. Trái lại trang điểm môi phải kỹ càng cẩn thận, vẽ quá thì như miệng lạp xưởng, vẽ không đủ lại chẳng khác gì đánh son môi bình thường.
Nhưng cũng không quá khó, dù sao bản thân cô, khụ khụ, chuyện liên quan đến tô son hôn cũng có chun chút kinh nghiệm mà.
Ngại ghê ó.
Bắt đầu quay video.
Lần này màu mắt và son môi đều áp dụng màu đỏ gạch thường dùng vào thu đông.
Lông mày Âu Mỹ cong ở phần đuôi, hốc mắt dùng hai màu, màu tối hơn đánh nền đuôi mắt, đều là kỹ thuật phổ biến, không khó. Sau đó là dùng phấn nền lót nè, tạo khối và highlight các loại nè.
Cuối cùng là điểm nhấn quan trọng —— vẽ môi.
Lần này Tống Phưởng chuẩn bị chồng hai màu đánh môi, màu sắc không khác nhau mấy, chỉ là một màu đậm hơn một màu nhạt hơn.
Tô son môi xong, cô dùng ʍút̼ hình trứng* cẩn thận tán ra, tạo hiệu qu
Tống Phưởng dùng màu son thứ hai để lên màu môi trêи, màu rất nổi.
“Lúc đánh vẫn như đánh môi bình thường, vẽ theo viền môi, nhưng nếu bạn không cẩn thận vẽ ra ngoài viền cũng không sao, không cần dùng che khuyết điểm đè lên ——” Khi thấy Giang Ký Minh không biết đã đứng sau lưng mình từ bao giờ thì tiếng nói mới im bặt. Cô hỏi: “Anh tắt live rồi à?”
“Nghỉ giữa giờ ý mà.” Một tay anh đút túi áo, dựa vào bàn trang điểm, đứng sau camera, trêи tay cầm cốc thủy tinh đầy nước, xem ra vừa ra khỏi phòng bếp. Anh nói: “Em tiếp tục đi, anh đến xem chơi thôi.”
Xem?
Ngài định học cách tô son như thế nào, để sau này triệu hồi Baron son môi hay sao ạ?
Tống Phưởng bơ anh đi, tiếp tục trang điểm.
“Quan trọng nhất là phải vẽ môi thể hiện ra được hiệu quả hôn môi, chúng ta dùng ʍút̼ quả trứng cẩn thận tán phấn nền lỏng để thoa đều son môi ra ——” Giọng nói lại tiếp tục im bặt, nhưng lần này không phải vì Giang Ký Minh mà vì ʍút̼ quả trứng —— ngại ghê, nhưng mà công cụ trang điểm quan trọng nhất trong phần trang điểm quan trọng nhất này lại mất hút con mẹ hàng lươn rồi.
Tống Phưởng ấn nút tạm dừng camera.
Video buộc phải tạm dừng.
Beauty blogger bật chức năng radar, dò tìm một miếng ʍút̼ trứng nho nhỏ giữa mặt bàn đầy chai chai lọ lọ.
Giang Ký Minh: “Sao thế?”
Tống Phưởng: “Không thấy ʍút̼ tán quả trứng của em đâu hết. Anh có thấy không?”
Giang Ký Minh nhíu mày, “Trứng?”
Lại còn ʍút̼ trứng làm đẹp? 6 dữ dạ?
Tống Phưởng: “…” Nên biết là hỏi anh thà hỏi đầu gối còn hơn.
Mặt bàn vốn đã loạn vì đống đồ trang điểm và mỹ phẩm dưỡng da, giờ lại bị Tống Phưởng bới lên càng lộn xộn thêm.
Tống Phưởng vội quay video, gấp gáp xoay vòng vòng.
Trái lại Giang Ký Minh rất đủng đỉnh, thỉnh thoảng còn hỏi vài câu linh tinh: “Em tìm cái trứng đấy làm gì?”
Tống Phưởng: “Bôi son môi.”
Giang Ký Minh: “Không phải em lau sạch son môi rồi à?”
Tống Phưởng: “Em phải dùng nó để bôi ra ngoài một chút, tạo kiểu trang điểm hôn môi.” Sao anh lại hỏi nhiều thế nhở?
Giang Ký Minh tạm dừng, nói tiếp: “Kiểu trang điểm hôn môi là sao?”
Tống Phưởng hết sạch kiên nhẫn, ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Thì là trang điểm môi như vừa tô son hôn người khác đó, gọi là trang điểm cắn môi! Anh hỏi gì mà nhiều thế?!” Anh đúng là phiền mà.
“Một câu cuối cùng.” Anh nhướng mày, bàn tay chống xuống cạnh bàn trang điểm, chậm rãi nghiêng mình về phía cô, khoảng cách rút ngắn trong chốc lát. Giọng nói đầu độc người khác: “Có anh đây rồi, em cảm thấy em còn cần cái trứng kia nữa không?”
Tống Phưởng nhìn vào đôi mắt đen phản chiếu hình bóng mình, dùng sức nuốt một ngụm nước miếng.
Rất dùng sức.

Cô bị nam sắc mê hoặc mê mẩn tâm trí cmnr.
Đến mức, tay anh giữ cằm cô từ bao giờ, anh dán môi lên từ bao giờ, đầu lưỡi anh cạy mở hàm răng cô từ bao giờ, vân vân, một loạt động tác này, mãi sau cô mới phát hiện.
Đợi cô hoàn toàn hồi thần lại, nụ hôn đã kết thúc, kiểu trang điểm hôn môi cũng đã hoàn thành.
Tống Phưởng quay đầu nhìn mình trong gương, trang điểm môi ổn, chỉ là diện tích vượt khỏi vành môi hơi nhiều, lát nữa còn phải dùng che khuyết điểm sửa lại một chút.
Ánh mắt lại chuyển qua hai gò má.
Đỏ hồng.
Còn chưa đánh má hồng đã có hiệu quả má hồng rồi.
Đỏ bừng đầy sức sống.
Trêи môi Giang Ký Minh cũng dính màu son môi trêи môi Tống Phưởng.
Màu hồng trêи đôi môi mỏng rõ ràng hơn hồi năm mới rất nhiều.
Anh rút mấy tờ giấy trêи bàn trang điểm ra, lau đi vết son bên môi rồi vò lại ném vào thùng rác. Anh quay lại nhìn cô, đầu tiên nhìn thấy đôi môi kia thì sửng sốt, sau đó cười không buồn che giấu, nhướng mày hỏi cô: “Đây là ‘kiểu trang điểm hôn môi thịnh hành trong giới làm đẹp’ hửm?” Giọng giễu cợt trần trụi.
Tống Phưởng : “… Đúng.”
Giang Ký Minh xoa cằm, nói: “Người trong giới làm đẹp các em ——” anh đang suy nghĩ nên dùng từ gì, “Đủ nổi loạn đấy.”
Tống Phưởng: “…” Đủ đầu anh ý!
Giang Ký Minh lại nhìn kỹ cô vài giây, nhìn đủ mới cười, đưa tay vỗ vai cô, nói: “Anh đi livestream đây Lương Triều Vỹ.”
Hả, Lương Triều Vỹ?
Sao cô lại thành Lương Triều Vỹ rồi??? Anh khen cô hả? Không thể nào, cái miệng kia của anh mà khen cô được á?!
Đúng lúc đó, Demacia ngủ dậy, tiếng chuông đinh đang chậm rãi tới gần.
Giang Ký Minh lê dép lê, đi đến bên cạnh nó, chân khẽ đá hai cái xuống cái ʍôиɠ lẳng lơ kia của nó, “Đừng quấy rầy Lương Triều Vỹ trang điểm.”
Demacia nghe hơi không hiểu, quay đầu nhìn Tống Phưởng, gâu gâu gâu ba tiếng, quay người đi theo phía sau Giang Ký Minh ra ngoài.
Cái giọng điệu này của anh đủ để kết luận.
Ba chữ “Lương Triều Vỹ” này, chắc chắn không thể nào là khen cô được!
Mặc dù không biết có nghĩa gì nhưng cũng không cản trở được việc cô tức giận! Tức chết đi được ấy!
Cái tên bạn trai vứt đi này!
Cô nắm chặt tay thành quyền, dùng sức đập vào bàn trang điểm để trút nỗi lòng căm phẫn.
Rầm một tiếng nặng nề.
Ối giời ơi đau tưởng chết á.
Tiếp tục trang điểm.
Son môi bị hôn ra ngoài quá nhiều, Tống Phưởng cầm cọ cẩn thận sửa lại. Cô nhìn mình trong gương, càng nghĩ đến câu nói vừa rồi của anh càng thấy sai sai, lòng không yên nổi, lại dứt khoát ấn tạm dừng camera, mở điện thoại tìm kiếm “Lương Triều Vỹ”.
Trang hiện ra từng bức ảnh đẹp trai và chủ đề cá nhân.
Tay Tống Phưởng lướt xuống dưới.
Vẫn không thấy được cái cần tìm, cô còn thầm khen trong lòng nhan sắc của ảnh đế Lương.
Đã năm mươi tuổi rồi mà vẫn duy trì ——
Chờ chút!
Đầu Tống Phưởng đột nhiên hiện lên một từ.
Tay cô dừng lại, kéo lên trang đầu tiên. Hít sâu một hơi, nhập hai từ khóa quan trọng vào thanh công cụ tìm kiếm —— “Lương Triều Vỹ” “Miệng lạp xưởng”.
Trang tải lại.
Sau khi Tống Phưởng nhìn những hình ảnh kia, lại hít một hơi dài.
Lực cầm điện thoại tăng thêm, như muốn bóp nát quả cam.
Đồ khốn thối tha Giang Ký Minh kia!!!!!! Đồ! Trứng! Thối!!!!!

Tống Phưởng quay video xong mà Giang Ký Minh vẫn chưa tắt livestream.
Khi cô đi qua phòng sách, anh đang trong game, trong phòng không ngừng truyền ra âm thanh trong trò LOL, thỉnh thoảng xen lẫn vài câu anh trả lời mưa đạn của người xem.
Tiếng nói này là giọng điệu khi Tống Phưởng mới quen Giang Ký Minh.
Rất hời hợt, lại có cảm giác xa cách, nghe anh nói chuyện là có thể xếp anh vào loại người không dễ gần.
Ban đầu đúng là Tống Phưởng cũng như vậy, nào ngờ theo thời gian tiếp xúc càng dài, anh lại từ “không dễ gần” chuyển thành “đa nhân cách”.
Vả mặt, vả mặt mà.
Đều do lúc ấy trẻ tuổi chưa trải đời, không biết vận mệnh đã bắt cô tay khống để gặp được bàn tay kia.
“Hôm nay không trêu I Wanan.”
Éc? Anh trêu cả I Wanan hả?
“Trị Canmake vì tôi đang vui.”
Là vì đá đểu Lương Triều Vỹ cô đây nên mới phơi phới chứ gì.
“Internet? Có lúc cũng lag, không hoàn toàn tốt.”
Tống Phưởng nghe lời này mà nhức gan.
Lag mà anh còn ở chực chỗ cô hàng ngày làm gì? Ông anh trúng độc hay gì? Thích tự ngược hả ông anh?
“Vậy sao còn ở đây hả?”
Tống Phưởng tạm hoãn cơn giận, vểnh tai xích lại gần nghe ——
“Bởi vì, rất thích.”
Tống Phưởng nghe xong khựng lại.
Bĩu môi.
Được thôi.
Hôm nay bản nữ hiệp tha cho tên khốn nạn nhà ngươi một mạng đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.