Hôm sau hiếm khi Văn Diên mới nghỉ một ngày làm, Yến Vũ nằm bẹp dúm trên giường chỉ còn nửa cái mạng. Đến lúc trời sáng Văn Diên mới rút khỏi người anh, trùm chăn lại, cả chuyện tắm rửa cũng không màng, chỉ muốn ngủ. Ngủ một giấc mê mệt, đến khi thức dậy thì đã là ba bốn giờ chiều. Yến Vũ quấn lần chăn mỏng, ra nhà bếp rửa một quả táo, ngồi xuống bàn ăn, chầm chạp lấy lại hơi sức.
Anh co chân lên ghế, một khúc chân lộ ra ngoài mép chăn, nửa kín nửa hở. Văn Diên vừa thức giấc đã bị khiêu khích bèn làm một nháy với anh trên bàn ăn, giữa chừng thấy Tiểu Tư khuôn mặt trong sáng ngồi chồm hổm bên dưới bọn họ, Yến Vũ mới hiếm khi cảm thấy xấu hổ, kêu Văn Diên về phòng tiếp tục, đừng ở trước mặt chó làm chuyện kích thích, kẻo nó học hư.
Điên đảo ngày đêm như vậy mấy hôm, Văn Diên mới mặc quần áo, trở lại làm người bình thường. Cảm thấy hết sức thỏa mãn quay trở lại công việc, tinh lực sung mãn đến Yến Vũ cũng tự thấy bản thân thua kém. Buổi sáng anh cũng phải ra khỏi nhà, chuyện mở văn phòng vẫn còn đấy, hết thảy đều tiến hành suôn sẻ. Xem vài chỗ thích hợp để mở văn phòng xong, Yến Vũ để lại thông tin, trên đường về rẽ qua tiệm xăm của Hà Tiểu Hòa, yêu cầu chuyển hình xăm anh thiết kế thành bản scan.
Hà Tiểu Hòa ngó cái hình đó đoạn bảo, “Ông muốn xăm?” Yến Vũ cười tủm tỉm lắc đầu, “Xăm cho người khác.” Hà Tiểu Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-choi/2666228/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.