Nhà thiếu vắng rất nhiều đồ đạc, rõ là vừa mới bắt đầu dọn dẹp đây thôi, có phần bừa bãi, chưa đến mức trống huơ trống hoác. Yến Vũ nghe tiếng mình khô khốc cất lên, anh hỏi, “Chuyện anh muốn nói là chuyện này sao?” Văn Diên đằng sau đóng cửa lại, đi lướt qua Yến Vũ, ngồi xuống sô pha mở hộp ra, nhìn thấy miếng Phật bài thì buông câu cảm thán thật có lòng quá, rồi cầm lên ngắm nghía hoa văn.
Văn Diên vỗ vỗ vị trí trống bên cạnh, bảo Yến Vũ qua đây ngồi, thái độ rất bình thản, cứ như chẳng hề nhìn thấy vẻ mặt cứng đơ của Yến Vũ. Yến Vũ đi qua, nhưng không ngồi xuống bên cạnh Văn Diên, mà kiếm một góc ngồi xổm xuống, dựa vào một cái thùng giấy, ló đầu nhìn vào trong thùng, bên trong đựng một ít tạp chí sách báo, hai ba cây bút, còn có cả kính bơi và đèn pin, vài hộp trà, một vài món đồ chơi nho nhỏ.
Bên trong chất bừa không theo trật tự nào, Yến Vũ kéo ngăn tủ bên cạnh ra, trống không, đại khái là đều chất vào thùng giấy hết rồi. Yến Vũ nhớ lúc còn ở dưới quê, Văn Diên nói với anh định dọn đi, chỉ là anh quá lơi là, ném tít chuyện này ra sau đầu. Lại còn hết sức tự tin, cho rằng Văn Diên và mình tâm ý tương thông. Anh nhìn chòng chọc ngăn kéo hồi lâu, hết thảy cảm giác, thật khó diễn tả bằng lời.
Văn Diên khui lon bia, bọt trào ra khỏi miệng lon, gã bàn giao với Yến Vũ rằng, khoảng chừng một tuần gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-choi/2666172/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.