Chưa kịp nghĩ ngợi nhiều thêm, bên ấy đã ngưng bặt, Văn Diên cụt hứng nói, “Bỏ đi, tôi còn có việc.” 
Yến Vũ vô thức ôm cậu sinh viên trường thể thao, đẩy vào trong chỗ tối, giấu đi. Không lâu sau, tiếng bước chân từ đằng sau truyền đến, không ngừng nghỉ, cửa sắt mở ra rồi đóng lại, nghe cạch một tiếng, sống lưng cứng đờ của Yến Vũ mới buông lỏng theo. Anh cũng không rõ mình đang trốn cái gì nữa, tựu trung là không muốn chạm mặt Văn Diên trong một tình huống như vậy. 
Đợi người đi rồi, lửa dục của Yến Vũ rốt cuộc bị dập triệt để. Lòng anh có chút nóng nảy, ngọn lửa vô danh không biết từ đâu ra. Anh ngoảnh đầu nhìn cậu trai bị Văn Diên bỏ lại trong chỗ tối, đợi mãi, mới thấy người chậm rãi rời khỏi nơi ấy. Khuôn mặt xuất hiện dưới đèn neon thanh tú trắng trẻo, vẻ dịu dàng ngoan hiền tựa như đã từng quen. 
Đợi người còn lại trong hẻm tối cũng đi khuất rồi, cậu sinh viên trong lòng gấp gáp thò tay sờ xuống. Yến Vũ chau mày giữ tay cậu ta lại, có phần áy náy nói, “Lần sau nhé.” Bây giờ anh không có tâm trạng. 
Người trong ngực rõ là nghĩ mình bị đùa bỡn, sau khi xác định lại rằng Yến Vũ thực sự không muốn làm, thì hất mạnh Yến Vũ ra, mắng xối xả mấy câu, rồi đùng đùng bỏ đi. Cuối cùng Yến Vũ cũng nhớ ra cậu sinh viên này tính nóng như lửa, tỉ lệ thuận với độ nhiệt tình và kích động trên giường. Yến Vũ rầu rĩ vì đã tính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-choi/2666126/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.