*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Diên tựa người vào tường, im re cả buổi trời, chỉ dụi dụi gò má nóng bừng vào lòng bàn tay anh. Thật đúng hết cách, chỉ còn nước tha người về nhà trước cái đã.
Tuy anh thường xuyên tập thể thao, nhưng phải đỡ một gã đàn ông đã say mềm người, thì vẫn lao lực như thường. May mà đoạn đường không dài, nửa dìu nửa ôm, cuối cùng cũng mò được tới cửa. Thả người xuống sô pha, mới để ý thấy cái áo khoác trên người Văn Diên lúc ra khỏi nhà đã không còn, chỉ còn mặc mỗi cái áo ba lỗ, tuy thời tiết không quá lạnh, nhưng dù sao cũng đêm hôm rồi, để vậy cũng khổ.
Anh đứng dậy nấu nước sôi pha trà giải rượu, đến chừng bưng ly quay lại thì thấy quần lót của Văn Diên đã trệ xuống, hình như do nóng quá hay sao mà vô thức tháo dây nịt ra. Yến Vũ lấy khăn giấy lau mồ hôi cho đối phương, thấy mặt Văn Diên hồng hồng, hơi thở nặng nề, nhưng hai mắt vẫn nhắm chặt, không biết là đang ngủ hay tỉnh.
Lòng thoáng rục rịch, Yến Vũ vén tóc mái Văn Diên lên, bộ dạng người này khi ngủ trông khá là ngoan hiền. Nhớ lại lần trước anh mê man bất tỉnh, việc Văn Diên đã làm với anh, Yến Vũ bèn vỗ vỗ má Văn Diên lấy lệ, vờ như mình đã quân tử báo trước rồi đấy nhé, rồi thấy người vẫn không cục cựa gì, tay bèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-choi/2666115/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.