Tiếng thở hồng hộc, da thịt va chạm bồm bộp, Yến Vũ ở trong WC cảm thấy mình nghe quá đủ rồi, cái hông của Văn Diên đúng là không phải dạng vừa. Tần suất thúc nhanh duy trì nửa tiếng không ngừng nghỉ, lại còn chín nông một sâu, hết thảy âm thanh đều dội vào trong WC.
Còn cái người bị đóng cọc thì đã nức nở cầu xin buông tha, vậy mà chẳng được Văn Diên an ủi một lời một tiếng gì.
Yến Vũ rón rén đậy cái nắp bồn cầu lại, lấy di động ra chơi Pikachu, anh vẫn chưa qua được màn 302, dù đã chơi rất lâu rồi. Phối hợp với cái live show ngoài kia, không biết có phải do kích thích dữ dội quá không, đầu anh có hơi sung lên, qua màn cái một, Yến Vũ kích động chụp hình lại, chia sẻ cho Tống Kiếm.
Tống Kiếm nhắn tin wechat hỏi anh đi đâu mất rồi, sao mới đây đã không thấy tăm hơi đâu cả. Trốn trong quán bar chơi Pikachu, có thấy bệnh không hả.
Yến Vũ cảm thấy oan uổng hết sức, anh không có bệnh, nhưng trong tình hình như vậy mà còn lao ra thì mới là có bệnh ấy. Đáng nhẽ anh có thể nói là bị Văn Diên chặn ngoài cửa WC đóng Gờ-vê live action, nhưng không rõ tại sao, anh lại không nói, cũng không muốn nói cho lắm.
Chơi Pikachu thêm nửa tiếng, màn ngoài kia mới kết thúc. Văn Diên khi lên đến đỉnh cổ họng rốt cuộc cũng phát ra âm thanh, gọi tên một người, “Tuyên Triết!”
Yến Vũ vốn đang chăm chú bấm màn hình thoáng khựng lại, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-choi/2666089/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.