“Số máy quý khách đang gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau!”
Giọng nữ máy móc truyền vào tai, Dương Phù Cẩn uể oải bỏ điện thoại xuống bàn, trong lòng hối hận đến xanh lè ruột. Sao anh lại mặc kệ cho tên nhóc kia trêu đùa Trương Lâm Quỳnh như thế chứ? Đã hai tuần nay Dương Phù Cẩn chưa gặp cô một lần nào, dù anh có đợi trước nhà cô cả buổi, chặn trước cửa cổng trường cô, hỏi anh trai cô, tìm mọi cách để liên lạc với cô. Nhưng Trương Lâm Quỳnh hình như rất giận anh ta, không gặp anh ta lấy một lần. Cũng phải thôi, bắt cô chạy đi chạy lại cả buổi chiều, hỏi sao mà lại không tức kia chứ?
Dương Phù Cẩn ngồi quay quay chiếc điện thoại, ảo não nghĩ: Nếu như Trương Lâm Quỳnh tức quá đòi chia tay với anh thì biết làm sao giờ? Mặc dù anh chưa tỏ tình cô, cô cũng chưa chấp nhận, hai người cũng chẳng phải là tình nhân trên danh nghĩa. Chỉ là trong mắt người ngoài thì họ đang yêu nhau thôi. Nhưng mà anh đã mất bao nhiêu công sức mới lừa cô về dưới cánh, chẳng lẽ cứ để cô chạy đi thế sao? Dù gì thì hai tháng nữa hai người cũng đính hôn.
Dương Phù Cẩn nghĩ đến thái độ của Lâm Quỳnh khi nghe tin hai người sắp đính hôn, cô chẳng tỏ vẻ gì, chỉ bình thản “Ừ” một tiếng, tựa như đính hôn đối với cô giống như việc cô ăn một bữa cơm chiều mà vậy. Anh ta không dám nghĩ đến việc cô hủy hôn thì thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-cam-dua-chuot-tay-dap-cuc-hoa/2452735/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.