Đã để mọi người chờ lâu (?) Tôi là Thịnh Trúc Như đây: Kiều Khả Nam vạn vạn không ngờ tới, một âm mưu đã chôn giấu từ lâu, dần dần được hé lộ.
Hôm nay là ngày hắn độ kiếp, thật sự.
Kiều Khả Nam cảm giác mình vừa trải qua đại lễ rửa tội, có thể so với lần Tô Phái phản bội hắn.
Vương Tinh Bình đi rồi, Kiều Khả Nam lập tức gọi điện cho Trần Dụ, nói thẳng: “Vợ cậu đã biết cậu ngoại tình.”
Trần Dụ hoảng hốt kêu lên: “Không thể nào!”
Kiều Khả Nam lạnh lùng đáp: “Trên đời này không có cửa sổ nào không lọt gió.”
Hắn nới lỏng cổ áo, cố gắng trò chuyện một cách bình tĩnh nhất: “A Dụ, cậu thành thực cho tôi biết, năm đó cậu theo đuổi vợ cậu như thế nào?”
“Gì? A?” Trần Dụ mê mang: “Chuyện đã lâu, tôi không nhớ…”
Không nhớ. Đúng là cái cớ thiên hạ thích dùng nhất. Kiều Khả Nam hít sâu: “Thực ra khi đó tôi …” Thích cậu. “Thích cô ấy”
“Cái gì?” Trần Dụ ngạc nhiên: “Trời, Khả Nam, sao cậu không nói sớm? Khó trách sau đó cậu biến mất, khi tôi đám cưới cũng không tìm được, cậu còn giúp tôi viết thư tình, cổ vũ tôi tán nàng nữa …”
Giọng nói của gã khẩn thiết, còn mang theo hối hận, nhưng Kiều Khả Nam thì dấy lên nghi ngờ, vì hồi đại học người hắn dành nhiều thời gian ở bên nhất là gã, chứ không phải Vương Tinh Bình.
Hắn tự nhắc mình bình tĩnh, không thể vì nhất thời dao động, mà mất đi khả năng phán đoán: “Bây giờ tôi chỉ muốn biết, đây là lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-thac-lo-tap-2-tuan-trang-mat/3830781/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.