Trần Dụ: “Tôi muốn … ly hôn với vợ tôi.”
Kiều Khả Nam: “…”
Trong sự nghiệp hành nghề của mình, câu Kiều Khả Nam nghe nhiều nhất chính là: “Tôi muốn ly hôn với vợ/chồng … tôi”, nghe nhiều đến mức cảm thấy bình thường như cân đường hộp sữa, thì bởi, lúc nào cũng lặp đi lặp lại, không ngán mới lạ.
Nhưng khi câu này phát ra từ miệng Trần Dụ, hắn thực sự giật mình.
Dù sao ngày xưa, Trần Dụ yêu cô, thích cô bao nhiêu, Kiều Khả Nam đều nhìn trong mắt.
Hồi đó, mọi người còn dùng BBS như một blog nhật kí. Trần Dụ thường đăng mấy lời kịch kiểu: “Không thể tưởng tượng, ngày mất đi em, cuộc sống sẽ trở thành địa ngục như thế nào”, “Tương lai của anh chỉ có một hướng … là em” kiểu kiểu vậy, buồn ói chết người không đền mạng.
Khổ truy nàng thành công, khi đó còn trở thành một hồi giai thoại, ai ngờ kí ức nắm tay học muội nói chuyện yêu đương bên bờ hồ ngày xưa, giờ trở thành cảnh còn người mất … Truyện cổ tích công chúa hoàng tử, trở về hiện thực, không thể đi đến cái kết: “Từ đó họ sống hạnh phúc mãi về sau”.
Trần Dụ là thư kí, phải thường xuyên tăng ca, Kiều Khả Nam chờ đến tám giờ tối, mới thấy hắn ngượng ngập bước vào.
Kiều Khả Nam mời hắn vào phòng họp, rót một tách cà phê, Trần Dụ nhấp một hơi, chân mày căng chặt buông lỏng: “Cậu còn nhớ khẩu vị của tôi sao?”
Kiều Khả Nam cười: “Ba khối đường, hai viên sữa, giống hệt con nít, uống ngọt lợ như thế, muốn quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-thac-lo-tap-2-tuan-trang-mat/3830777/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.