Bước vào phòng tắm, nội tâm của Kiều Khả Nam chỉ hiện lên hai từ: Vãi tiền
Hoặc một từ: Tiền
Hoặc từ khác: Tiền
Hắn ôm ngực đau đớn, chỉ vào mũi Lục Hành Chi rít lên: “Anh thừa tiền à! Mấy khách sạn bình dân chất lượng đâu kém, ở cô nhi viện cũng có phòng, công ty anh cũng có chỗ nghỉ! Vì sao? Rốt cuộc vì sao!!”
Để nhìn thấy cái mặt này của em.
Tất nhiên, Lục Hành Chi còn lâu mới nói, anh hôn lên má cậu, chỉ ra ngoài: “Cảnh nhìn từ đây rất đẹp.”
Kiều Khả Nam chấm chấm chấm, phong cảnh dĩ nhiên đẹp, nhưng người nhìn có cảm giác thế nào, xin miễn bàn…
Tầng năm mươi, ở giữa bầu trời, cộng thêm tối mịt, muốn thường thức cũng khó.
Phòng tắm và phòng chính chỉ cách nhau một bức tường cẩm thạch, bên trên là hệ thống thông khí, cực kì hương diễm, coi chừng đi qua phòng bếp lấy nước cũng thấy “bóng em đang tắm”. Chiếc bồn to chính giữa như một bể bơi mini, bên cạnh còn có chiếc ghế gỗ, trang trí khu vòi sen và phòng xông hơi, WC thì ở chỗ khác.
Kiều Khả Nam hơi ảo não, hôm nay hắn đâu có đến để “ấy”, khâu chuẩn bị đúng là một vấn đề.
Đang lúc đau não, Lục Hành Chi phía sau đã ôm vào một đống đồ đạc, nào là ba con sâu, gel bôi trơn, đồ súc ruột, muốn cái gì thì có cái đó…
Kiều Khả Nam: “…”
Lục Hành Chi: “… Ánh mắt đó là sao?”
Cái nhìn kì thị của Doraemon đó. “Tại sao lại có đống này?”
Mặt khinh bỉ của Doraemon
“Anh chuẩn bị.” Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-thac-lo-tap-2-tuan-trang-mat/3830765/chuong-17.html