*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Hành Chi đi rồi, trời bắt đầu đổ mưa.
Hai chuyện này đương nhiên không liên quan tới nhau, tháng ba là tiết thanh minh, ngày nào chả mưa rả rích, làm cho người nhìn cũng thấy phát sầu, dường như tâm trạng cũng phải ẩm ướt mốc meo theo.
Sau một tháng Lục Hành Chi trời khỏi sở vụ, bọn họ đại khái là “dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng”, tổng cộng lăn giường thêm năm lần.
Có lẽ trời mưa không ngừng làm cho lòng người trống trải, làm tăng nhu cầu muốn ôm ấp ai đó, hắn không ngờ Lục Hành Chi vẫn muốn ngủ với hắn, chỉ là phút trước thân thể còn vui vẻ dây dưa, tâm hồn một lần rồi một lần càng thêm trống rỗng, giống như một tách cà phê lạnh ngắt ──
Mà khoan, thân là dân ăn hàng quen mặt ở chợ đêm của các dì hàng rong, Kiều Khả Nam cảm thấy so sánh tình cảnh hiện giờ với món Đậu phụ thúi thì hợp hơn ── lúc nóng hổi còn hấp dẫn, để nguội ngắt thì toàn mùi thúi, dọa người buồn nôn.
Kiều Khả Nam nghĩ, đến lúc rồi.
Mỗi lần cho người kia bắn tinh trong cơ thể, ăn bao nhiêu mầm mống của anh, thì vật không thể lưu lại cũng không lưu lại, nếu hắn là phụ nữ, may mắn còn có thể mang thai … Kiều Khả Nam cúi đầu xoa cái bụng một múi của mình: Tao thật đáng thương mà ~ từ giờ trở đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-thac-lo-tap-1/3149758/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.