Có lẽ vì mùa đông năm nay quá lạnh, khiến hai con người dù đã nhận ra cán cân thăng bằng ban đầu đang chệch hướng, lại không có cách nào nói buông liền buông, thậm chí từng giây từng phút, còn hận không thể quấn quít một chỗ sưởi ấm cho nhau (Dù cuối cùng vẫn là cọ súng ra lửa…)
Nếu xuân đến nhanh thì tốt rồi.
── đây là hai người không hẹn cùng gặp suy nghĩ.
Có câu: sáng nay có rượu sáng nay say, Kiều Khả Nam suy nghĩ thông suốt: Nếu đã không sue được, trong điều kiện kiên quyết giữ lập trường của mình*, chẳng có lí gì không thể tiến thêm một bước với Lục Hành Chi.
(Sue: Từ gốc là ㄍㄧㄥ: Chỉ kiểu người trong ngoài không đồng nhất)
(*Raw: 在不动摇国本的情况下 – Câu này mình không chắc)
Hắn tự nhận đã hoàn thành tốt công tác chuẩn bị, kể cả tình tiết đờ-ra-ma như người kia lặng lẽ chạy đi đính hôn, kết hôn, … giống mấy bài viết của các mẹ trên kênh Tâm sự Eva hắn thỉnh giáo, thì cũng không ăn nhằm chi hết!
Ờ thì, thực tế hắn vẫn có lòng tin, Lục Hành Chi không phải … loại người ấy.
Huống hồ, anh đã đáp ứng sẽ không giấu diếm hắn.
Đài báo hôm nay khí lạnh tràn về, Kiều Khả Nam vừa rời khỏi trại tạm giam, lập tức rét run cầm cập. Mẹ nó, mỗi năm càng ngày càng khó sống qua mùa đông, hắn kéo chặt khăn quàng cổ, ngàn vạn lần cám ơn Lục Hành Chi không đòi lại thứ đồ này, khả năng giữ ấm cực tốt, lúc nhìn mác mới phát hiện nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-thac-lo-tap-1/3149728/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.