Lục Hành Chi là một người cẩn thận tỉ mỉ.
Điều này đã được hắn đúc kết qua ba tháng cộng sự cùng anh, bây giờ còn được chiêm ngưỡng người đẹp thoát y, coi như có thêm một lần mở mang tầm mắt.
Sau khi treo áo vest lên ngay ngắn, anh tiếp tục từ tốn cởi áo sơ mi, gấp lại thật chỉnh tề, đặt sang một bên, Kiều Khả Nam thấy thế là đủ rồi.
Dáng người Lục Hành Chi rất đẹp.
Anh chính xác là kiểu khi mặc đồ thì trông hơi gầy, nhưng chỉ cần cởi ra, liền phô diễn toàn bộ cơ thể lúa mạch nam tính đầy quyến rũ, vừa cường tráng vừa mạnh mẽ, tỉ lệ tam giác hoàn hảo khiến kẻ khác ghen tỵ nghiến răng. Hoàn toàn không giống một người quanh năm suốt tháng ngồi trong văn phòng, chắc chắn anh ta đã lén lút đi tập thể thình, Kiều Khả Nam căm hận suy nghĩ.
Lục Hành Chi cởi đến khi chỉ còn sót một chiếc quần lót viên đạn màu đen, nửa thân dưới lờ mờ có dấu hiệu bán cương, miếng vải bao bọc không thể thấy rõ ràng, nhưng chỉ cần nhiêu đó thôi, Kiều Khả Nam cũng có thể ước lượng cái ấy của anh có bao nhiêu… to lớn.
Cúc nhỏ của hắn liền co rụt.
Ngón cái của Lục Hành Chi đã xuyên vào mép quần lót, anh khiêu khích nhìn hắn: “Không cởi sao?”
Đừng phá cảnh đẹp mà, trong đầu Kiều Khả Nam bỗng hiện lên cảnh chàng thơ của mình, dâm đãng kéo phéc-mơ-tuya, hỏi hắn: “Không cởi sao?”
Hắn cười ha hả.
“?” Lục Hành Chi tỏ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-thac-lo-tap-1/3149700/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.