"GURU!?"
Những lời nói đó đã làm Gaelion dừng lại.
Ô! Chẳng lẽ tình thân đã lay động trái tim của nó sao? Thật thế ư?
"Otou-san?"
"Ể?"
"Tôi đã lờ mờ đoán ra! Vậy là tôi đã nghĩ đúng."
Rat vừa gật gù vừa lẩm bẩm như thể cô ta đã biết rồi vậy.
"Un, Otou-san là... con rồng ở lãnh địa này."
Taniko gật đầu, rồi quay sang nói liến thoắng với Gaelion.
"Quả thực là có nhiều câu chuyện kể rằng con của cả loài người lẫn của Á Nhân được những con ma thú hoang dã nuôi lớn. Về đại thể, những loài đó thường là ma thú hệ sói hay rồng."
Gì chứ? Cụm từ "cậu bé sói"(ookami shounen – lang thiếu niên) nghe rất quen tai.
Hả? Bộ Taniko thực sự được một con rồng nuôi lớn sao?
Dù có nhìn thế nào thì Taniko cũng là một Á Nhân có dạng giống loài chó chứ chả có tí đặc điểm nào giống loài rồng cả.
Ngay từ đầu, con Hủ Long,... chắc không phải như vậy. Trong trường hợp này, có lẽ nó đã nhận nuôi con bé lúc vẫn còn sống?
Vậy ra cách vịnh xướng ma pháp đặc biệt của con bé là do học từ rồng à?
Vậy còn Sadina, tại sao cô ta cũng biết dùng loại ma pháp đó chứ?
Sadina nhìn về phía tôi và...
"B-Í M-Ậ-T!"
Ư hư, cô ta làm tôi phát cáu.
Rồi tôi sẽ nghe cụ thể lại sau.
"Ngừng lại đi... otou-san. Sớm thôi. Nơi này sẽ chẳng còn là gì hết. Con hiểu sự thù hận của cha đối với người Anh Hùng đã cướp đi mọi thứ của cha. Dù gây phiền phức cho người khác cũng chẳng thể thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tate-no-yuusha-no-nariagari/3937532/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.